Trước khi Sở Du Ninh trở về thì đám người Sở Du Nhàn đang nghiên cứu thư mời.
Đừng nhìn Sở Du Nhàn vừa thấy Sở Du Ninh liền thích làm nũng nhưng một khi đã nói về vấn đề chính sự thì hẳn sẽ trở nên nghiêm túc.
“Chị! Đối với chuyện này chị có ý kiến gì không?” Sở Du Nhàn đưa thiếp mời cho cô, lúc Sở Du Ninh nhận còn nhân cơ hội cào nhẹ ở trong lòng bàn tay cô một chút, Sở Du Ninh lạnh nhạt nhìn hắn một cái sau đó cúi đầu nhìn về phía thiệp mới.
“Loại hội nghị như này luôn luôn rườm rà, không phải một lần hai lần là có thể tổng kết được, Sở gia còn chưa tạo dựng được một chỗ đứng vững chắc ở thủ đô
thì dù có tham dự hội nghị cũng chỉ một thế lực ngoài lề mà thôi, chúng ta lấy bất biến ứng vạn biến là được rồi.”
Đừng nhìn Sở Du Ninh và Sở Du Nhàn ở bên ngoài rất kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo là cho người khác xem, thật ra bọn họ cũng tự nhận biết được cân lượng của mình, nhưng cũng sẽ không vì thế mà coi nhẹ bản thân.
Sở Du Ninh khép lại thiệp mời, trong mắt lộ ra ý cười: “Nhiệm vụ lần này của Sở gia chính là bước lên hàng ngũ quân chủ lực đối chiến với hải thú.”
Giọng của Sở Du Ninh rất khiêm tốn, giống như nhiệm vụ này có thể hoàn thành một cách rất dễ dàng, nhưng mà… tất cả mọi người ở trong phòng đều choáng váng. Một Sở gia nho nhỏ, mặc dù mỗi ngày Sở Du Nhàn chỉ ngủ có ba tiếng cũng chỉ tuyển được có mấy trăm người. Cho dù có căn cứ Tự Do thì tạm thời cũng chỉ là một tòa thành trống, như thế này… lại muốn chen một chân vào quân chủ lực?
Không thể không nói, lời này ai nghe cũng đều cảm thấy không biết tự lượng sức mình. Nhưng Sở Du Nhàn lại không hề nghi ngờ quyết định của Sở Du Ninh, hắn không thèm để ý Sở Du Ninh có tham vọng gì, hắn chỉ cần suy nghĩ làm như thế nào để giúp cô đạt được là được.
“Nghĩ cách lấy danh sách những thành phần tham gia hội nghị, buổi chiều tôi muốn nhìn thấy nó.” Sở Du Nhàn quay đầu nói với người đàn ông gầy gò.
Người đàn ông khẽ nhíu mày, nhìn qua có vẻ gặp có chút khó khăn nhưng hắn vẫn gật đầu: “Được.”
“Nhóm người tôi muốn thì sao?” Sở Du Nhàn lại nhìn về phía một người đàn ông trung niên khác.
“Nhóm đầu tiên đã sắp xếp bên ngoài thành, nhóm thứ hai ngày mốt sẽ tới nơi.” Người đàn ông trung niên vội vàng nói. Thì ra dị năng giả ở trong thủ đô gần như đều đã bị chia vào các gia tộc khác cho nên cho nên Sở Du Nhàn căn cứ vào những tài liệu mà Sở Du Ninh đưa cho đi tới các căn cứ khác để chiêu mộ nhân thủ.
Hoa Hạ lớn như vậy, người tài nhiều không đếm xuể, người có dã tâm thì mới có thể hưởng lợi, người có khát vọng thì mới có thể theo chân bọn họ đàm luận chuyện quốc gia nước nhà. Dù sao luôn sẽ có một phần thích hợp với bọn họ.
Sở Du Nhàn gật đầu, mắt đảo nhanh cũng không nói gì, một người đàn ông có vóc dáng nhỏ bé đi lên trước: “Đơn xin vào thủ đô đã được thông qua, bây giờ tôi có thể dẫn bọn họ đi vào.”
“Rất tốt, tổng hợp tất cả nhiệm vụ lấy căn cứ Tự Do làm cơ sở tiếp tục, còn về số lượng…” Sở Du Nhàn tính toán nhanh chóng: “Mở rộng gấp ba!”
“Rõ!” Mọi người cùng kêu lên.
Nhìn Sở Du Nhàn sắp xếp đâu vào đấy, Sở Du Ninh vừa lòng nở nụ cười, thời điểm Sở Du Nhàn không bị nửa người dưới hỏi thăm thì vẫn rất đáng tin cậy.
Thẩm Hạo Nam nhìn Sở Du Nhàn, vẻ mặt kinh ngạc, hắn vẫn luôn đi theo Lục Dĩ Minh, cũng đã chứng kiến Tưởng Thanh Vũ coi trọng Lục Dĩ Minh như thế nào, tất nhiên cũng một nhân tài có khả năng quản lý ở trong mạt thế hỗn loạn quan trọng tới mức nào. Không nghĩ tới Sở Du Nhàn còn nhỏ tuổi hơn cả hắn thế mà lại có bản lĩnh như vậy.
Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Sở Du Nhàn lại khôi phục trạng thái chó con: “Chị… chị tới tham gia hội nghị đem theo em nhé?”