Lục Dĩ Minh cúi người, ghé sát vào tai của Sở Du Ninh: “Tôi đang nghĩ là nếu như đè em ở trên kệ sách làm t.ình nhất định là rất sướng”
Sở Du Ninh hơi ngừng, nhướng mày nhìn về phía Lục Dĩ Minh: “Ồ? Nói trắng ra như thế này thật không giống phong cách của Lục tiên sinh.”
Thực ra Lục Dĩ Minh không thích làm t.ình, chỉ thích chơi trò ái muội, cũng chính vì nguyên nhân này nên mới không thật sự làm t.ình với Triệu Tiêm Tiêm, nhưng người đàn ông kỳ lạ và thú vị như này lại đang dùng giọng nói tràn ngập dục vọng nói mấy lời thô tục như vậy, chẳng lẽ là bị đoạt xá rồi à.
Lục Dĩ Minh lại cười, vươn tay ôm Sở Du Ninh vào trong lòng: “Tôi có chuyện bát quái về Cố Đông, em có muốn nghe hay không?”
Vốn định tránh thoát nhưng Sở Du Ninh lại dừng hành động lại quay đầu nhìn về phía Lục Dĩ Minh.
Lần này cô đúng là đã được ăn một quả dưa kinh thiên từ Lục Dĩ Minh.
Trước mạt thế Cố Đông là một người tốt… Thôi được rồi, cô biết cái miêu tả này là rất tục nhưng mà đúng thật là chỉ có thể dùng từ này để miêu tả anh ấy. Theo như lời kể của Lục Dĩ Minh, trước mạt thế Cố Đông là một người có nội tâm vô cùng dịu dàng và cẩn thận, tuy anh không nói nhiều nhưng mà lại có thể nhìn ra nhu cầu của mỗi người, hơn nữa sẽ dùng phương pháp dịu dàng nhất để giúp đỡ mà không làm tổn thương lòng tự tôn của bọn họ.
Cha Cố và mẹ Cố là tự do yêu đương, trước đây cha Cố đã phải theo đuổi mẹ Cố suốt ba năm thì bà mới gật đầu đồng ý gả cho ông, sau khi kết hôn một năm Cố Đông ra đời, có thể nói, Cố Đông được sinh ra ở trong một gia đình tràn ngập yêu thương. Nhưng mà… hóa ra tất cả sự tốt đẹp này chỉ là giả dối, sở dĩ cha Cố theo đuổi mẹ Cố là vì lúc trước việc làm ăn của Cố gia xảy ra vấn đề, mà mẹ Cố lại trùng hợp vừa mới kế thừa di sản kếch xù.
Thực ra cha Cố đã có người phụ nữ trong lòng, ông ta bí mật nuôi dưỡng người yêu ở một thành phố khác, mỗi lần đều lấy cớ đi công tác để đi hẹn hò với người yêu. Sau đó người yêu của ông ta đã sinh hạ một đứa con trai cho ông ta, thấy con trai riêng càng ngày càng lớn, cha Cố đứng ngồi không yên, ông ta muốn cho đứa con trai yêu nhất của mình trở lại Cố gia để nhận được điều kiện học tập tốt nhất.
Nhìn cha Cố dẫn Cố Nam trở về, mẹ Cố cảm thấy đau lòng, suy sụp, nhưng mà cha Cố lại khóc lóc thảm thiết quỳ xuống xin lỗi, biện pháp gì cũng dùng tới.
Cha Cố phụ nói rằng Cố Nam là sản phẩm do ông ta say rượu phạm sai lầm, còn nói mẹ của Cố Nam đã chết, trước khi chết đã bảo Cố Nam tới tìm ông ta.
Mẹ Cố chỉ là một người phụ nữ ngây thơ, nếu không cũng đã không bị cha Cố lừa gạt đến mức này, cho dù không muốn nhận Cố Nam nhưng mà cuối cùng vẫn là bị cha Cố giữ lại Cố gia.
Mẹ Cố ngây thơ không có nghĩa là Cố Đông cũng ngây thơ, anh đã cố ý tra xét một chút, lúc này mới phát hiện người cha đáng kính của mình đã làm ra những cái gì. Cố Đông cũng hận, nhưng… Cố Nam vô tội.
Cố Đông vẫn luôn đối xử dịu dàng với toàn bộ thế giới cho nên cuối cùng vẫn lựa chọn tiếp nhận Cố Nam, bởi vì vấn đề thân phận, tuy mẹ Cố sẽ không ngược đãi cậu ta nhưng mà cũng xem như cậu ta không tồn tại, thân thích trong nhà cũng luôn châm chọc mỉa mai Cố Nam, toàn bộ Cố gia cũng chỉ Cố Đông đối xử tốt với Cố Nam.
Cố Đông luôn dịu dàng vuốt đầu Cố Nam, an ủi cậu ta nói: “Tất cả những điều này không phải do lỗi của em.” Anh không trách Cố Nam nhưng không thể bỏ qua cho cha Cố, từ một khắc kia Cố Đông đã bắt đầu xuống tay khống chế sự nghiệp của Cố gia, bởi vì… đây là dùng tiền của mẹ anh mà có được.
Trước mạt thế Cố Đông giống như đã nhận được tin tức, đã bắt đầu chuẩn bị vật tư từ sớm, còn gọi toàn bộ người Cố gia về nhà cũ, dặn dò bọn họ cẩn thận không nên rời đi.
Bởi vì còn có rất việc chưa được chuẩn bị tốt cho nên Cố Đông vẫn luôn bôn ba ở bên ngoài, anh không biết rằng hai người mà anh quan tâm nhất vẫn chưa có về lại nhà cũ, Cố Nam là bởi vì quyết định lâm thời sẽ đi cắm trại dã ngoại với Phạm Tuyết, còn mẹ Cố….
Lại là bị mẹ của Cố Nam lấy lý do Cố Đông đã xảy ra chuyện để lừa bà ra ngoài.