Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1103

Mậu Danh nhìn viên Nguyệt Quang hóa thành phấn vụn trong tay, anh ta trầm giọng nói: “Với thực lực của cậu Lâu, trong tình huống có mục tiêu rõ ràng, đuổi đến đây nhiều nhất cũng chỉ cần mười phút, bây giờ chúng ta đuổi theo Trần Bát Hoang là được”.

“Được, đuổi theo hắn, lập tức lên đường”, Lương Khâu chật vật đi tới người tùy tùng sống chết không rõ bên cạnh mình, hắn ta lấy ra một viên thuốc cho ông ta uống, sau đó đánh thức ông ta.

Lão giả Linh Hải người bị thương nặng, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đi, biết đã gọi được cậu Lâu, ánh mắt ông ta u ám, giọng nói khàn khàn: “Được, rất tốt, nhất định phải để thằng nhãi đó chết”.

“Đi, đuổi theo, dùng phấn Nguyệt Quang để lại dấu vết, chờ cậu Lâu đuổi đến!”, đã đưa ra quyết định rồi thì Mậu Danh không nói nhảm nữa, anh ta dẫn đầu đưa lão giả đi theo mình đuổi về phía Trần Đức.

Lương Khâu càng không có chút do dự liền đuổi theo!

“Aiz…”

Đạm Đài Nguyệt than nhẹ, cô ta muốn rời đi.

“Nguyệt, Cửu Chuyển đan đối với cháu rất quan trọng!”, lão bà phía sau lưng dường như biết suy nghĩ của cô ta, bà ta liền nhắc nhở: “Côn Luân Hư từ trước tới này luôn tàn khốc như vậy, không phải sao?”

“Nhưng cô tổ, cháu…”

“Cháu đừng nói gì hết, nếu đã đến đây thì nhất định phải đi tiếp, ông cháu vừa qua đời, nhà họ Đạm Đài cần một võ giả hùng mạnh, mà cháu cũng giống như Mậu Danh vậy, là kỳ vọng của gia tộc!”

Lão bà chậm rãi nói: “Đương nhiên, nếu như cháu bằng lòng gả cho người đó, cháu cũng có thể lựa chọn từ bỏ đề thăng thực lực”.

“Không!”

Đạm Đài Nguyệt phản bác theo bản năng, trong đầu hiện ra gương mặt đáng ghét: “Hắn giết ông nội cháu, cháu tuyệt đối không thể gả cho hắn!”

“Vậy thì đi”.

Lão bà không nói thêm nữa, bà ta đuổi về hướng đám người tùy tùng của Lương Khâu.

Đôi mắt trong veo của Đạm Đài Nguyệt lóe lên uất ức, cô ta cũng đi theo.

Cô ta không muốn giết người,

Từ nhỏ lớn sống trong tình yêu thương của ông nội và bố mẹ, mặc dù sinh ra ở Côn Luân Hư, nhưng cho đến nay cô ta chưa từng cướp đi mạng sống của bất kỳ người nào.

Huống hồ,

Nửa tháng gần đây cô ta còn ăn chay lễ phật vì ông nội qua đời?

Đây cũng là lý do tại sao nhìn thấy Trần Đức cô ta sẽ chủ động đưa linh thạch để Trần Đức rời đi, cô ta không hy vọng không có ai chết dưới mắt mình.

Nhưng,

Cô ta càng không muốn gả cho người đàn ông kia!

“Aiz…”

Cuối cùng Đạm Đài Nguyệt vẫn đuổi theo bóng dáng lão bà.

Cô ta không có lựa chọn nào khác,

Chỉ có thể vừa đi vừa nhìn!

“Tên khốn kiếp, thực lực của anh không tệ”.

Vết thương của Ưng Thanh Vũ đã tốt hơn nhiều, đã có thể tự chủ đi lại, cô ta là cô gái mười tám mười chín tuổi cực kỳ hoạt bát,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK