Chương 151
Hồ Dương nhanh chóng tìm ra nguyên nhân, trong lúc giải phẫu cho Tử Hàm, Trần Đức vừa phải dồn tinh lực vào cuộc giải phẫu, vừa phải truyền máu cho cô bé.
Hiện tại, anh mất máu quá nhiều, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
“Anh Trần, anh sao rồi?”
Hồ Dương vội bước đến, dùng dụng cụ kiểm tra chỉ số cơ thể cho Trần Đức.
Liễu Như Nguyệt cũng sốt ruột không kém: “Anh Trần, anh có ổn không?”
Tâm tình của hai y tá càng phức tạp hơn, người đàn ông này quá tàn nhẫn với bản thân, vì cứu cô bé mà không tiếc mạo hiểm.
Làm việc ở bệnh viện, các cô đã nhìn thấy rất nhiều cảnh sinh ly tử biệt, đến thời khắc mấu chốt, rất nhiều người sợ có liên quan đến người chết nên đã lẩn rất xa.
Một số người yêu cầu bác sĩ giữ hơi thở cuối cùng cho bệnh nhân là vì cần bệnh nhân làm gì đó, đến cuối cùng mới chấp nhận buông tha cho họ.
Trần Đức là người đầu tiên bằng lòng hi sinh bản thân để cứu người bệnh.
Hành động này khiến hai y tá cảm nhận được trên đời, có một số người, tình yêu của họ thật vĩ đại.
“Không sao cả, chỉ hơi choáng váng mà thôi, nghỉ ngơi chút là được”, Trần Đức ngồi bệt dưới đất, bắt đầu vận chuyển “Âm Dương Kinh”.
Trong cơ thể, một luồng khí bắt đầu từ tứ chi của anh lưu chuyển khắp nơi, khiến anh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Hồ Dương đứng đối diện cực kỳ kinh ngạc, thiết bị đo lường cho thấy Trần Đức đang trong tình trạng thiếu máu nghiêm trọng, thế nhưng hiện tại, con số trên màn hình đang dần tăng lên, bằng mắt thường có thể thấy được.
Điều này có nghĩa là gì?
Hồ Dương nghi hoặc nhìn vào màn hình, tự hỏi không biết có phải thiết bị bị hỏng rồi không, cơ thể người hoàn toàn có khả năng tạo máu, thế nhưng sao lại nhanh như vậy được?
Anh ta vội tắt máy, mở lại nhưng kết quả vẫn vậy.
Đang lúc anh ta còn đang hoang mang, Trần Đức đã đứng dậy, so với lúc nãy, sắc mặt anh đã khá hơn rất nhiều.
“Anh Trần, anh… không sao rồi à?”, Hồ Dương kinh ngạc, không phải anh ta mất máu quá nhiều sao? Chẳng lẽ mình đã phán đoán sai?
“Không sao rồi!”
Trần Đức nở nụ cười, bước đến bên cạnh Tử Hàm, chào hỏi hai y tá đang làm vệ sinh xung quanh bàn giải phẫu.
Lúc này, Tử Hàm đang ngủ say, trạng thái ổn định, các số liệu cũng đã khôi phục như thường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chẳng mấy chốc cô bé sẽ tỉnh lại.
Trần Đức đích thân ra tay, có thể nói là mạo hiểm thử nghiệm, và thực tế chứng minh, anh đã quyết định đúng.
Nếu như anh không bất chấp tất cả làm theo ý mình thì có lẽ Tử Hàm sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
Trần Đức thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Tử Hàm tràn đầy yêu thương.
Liễu Như Nguyệt cũng vui đến phát khóc, tâm trạng vô cùng phấn khích.
Ánh mắt cô ấy nhìn Trần Đức tràn đầy sùng bái cùng kính nể.