Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 365

Khuôn mặt góc cạnh, tóc đầu đinh, ăn mặc giản dị.

Trên tay anh còn cầm một bình rượu.

Có vẻ như đang uống rượu.

Ở đằng xa, anh đang chậm rãi đi về phía bên này, bước chân thong thả thoải mái, tựa như không hề nhận thấy bầu không khí căng thẳng ở đây.

“Đại ca…lớn…”, Triệu Thâm trợn tròn hai mắt, lắp bắp nói ra ba chữ này.

Không ngờ người cứu hắn ta vào lúc nguy cấp lại là đại ca lớn của hắn ta, Trần Bát Hoang!

Nói thật là.

Trong lòng Triệu Thâm.

Nam thanh niên này cũng chẳng khá hơn Bạo Long là bao, chắc chắn là dựa vào một số mối quan hệ đặc biệt nào đó mới có thể trở thành đại ca lớn.

Mặc dù hắn ta rất kính trọng vị đại ca lớn này, nhưng thực tế chỉ là đang nể mặt Phì Tứ, kính trọng Phì Tứ!

Nào ngờ, thời khắc quan trọng này, vị này lại đến đây giúp đỡ.

Trong lòng Triệu Thâm khá xúc động.

Chỉ là…

Đến đây cũng có tác dụng gì?

Nơi này có hơn một trăm người.

Haiz!

Hắn ta là một côn đồ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhưng vẫn không phải là đối thủ của đám người này. Một thanh niên hơn hai mươi tuổi đến đây có tác dụng gì?

Trong lúc hắn ta đang suy nghĩ.

Trần Đức ngày càng đến gần hơn.

Dường như trên người anh có một loại khí chất rất đặc biệt, rất ngầu.

Khi anh đến gần, đám côn đồ đứng vây xung quanh bên ngoài bất giác đứng sang một bên nhường đường cho anh đi.

Anh một đường thẳng tiến về phía Triệu Thâm, nhẹ nhàng không có gì cản trở: “Anh có sao không?”

“Không sao”, Triệu Thâm cười khổ: “Đại ca lớn, anh không nên đến đây…”

“Nếu tôi không đến, không phải thuộc hạ của Thập Nương sẽ mất đi một người cực kỳ trung thành sao?”

“Nhưng mà…”

“Yên tâm đi…”, Trần Đức ngắt lời hắn ta, anh nở một nụ cười sau đó nhấp một ngụm rượu trong bình: “Chuyện tiếp theo cứ giao cho tôi, anh đứng một bên nhìn là được”.

“Ha…”

“Hahahahaha…”

Đột nhiên, một tràng cười vang lên, tiếng cười này cực kỳ khoa trương.

Người phát ra tiếng cười đó chính là Bạo Long.

Hắn ta không ngờ, người dùng một con dao hoa quả cắt đứt hai ngón tay của mình lại là một thằng nhóc!

Một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi, vắt mũi chưa sạch!

Bây giờ, thằng nhóc này còn dám xuất hiện trước mặt hắn ta…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK