Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 243

“Vô liêm sỉ? Bộ tôi có vô liêm sỉ giống con anh sao?”, Cao Hiểu Nguyệt cười nhạt: “Cậu chủ Diệp là người thế nào? Cậu ấy thích nó, chiều nó, cưng nó, đó là vinh dự của nó, nó chẳng biết tốt xấu thì thôi…”

“Còn đứng đây bày đặt ngây thơ, trong sáng? Ai mà biết lúc lên giường với đàn ông nó sẽ dâm cỡ nào!”

Miêu Tiểu Thanh không kềm nổi nước mắt uất ức, cô hoàn toàn không ngờ chuyện hôm nay lại ra nông nỗi này, Cao Hiểu Nguyệt dám sỉ nhục cô như vậy.

Ánh mắt Trần Đức trở nên lạnh lùng, kết cuộc anh muốn thấy đã bày ra trước mắt, ngay lập tức, anh vọt đến chỗ Cao Hiểu Nguyệt, giáng cho bà ta một bạt tai nảy lửa.

“Chát!”

Một cái tát nổ đom đóm, bốn phía lặng phắc như tờ.

Mọi người có mặt ai nấy đều trợn tròn mắt!

Không ai ngờ được.

Lúc này là lúc nào, người thanh niên kia lại dám ra tay.

Nên nhớ…

Diệp Phàm, Cao Lâm, Khương Sơ Nhiên, Tô Sinh Hải, Đồng Lâm, Hồ Minh Đào,… có ai không phải là cậu ấm cô chiêu con nhà giàu có?

Đứng chung với nhau lại càng tỏ ra quyền lực kinh người!

Ngay trước mặt bọn họ, trong địa bàn bọn họ lại dám ra tay đánh người?

Người chung quanh không thôi kinh ngạc, ai nấy âm thầm dè bỉu Trần Đức không biết trời cao đất dày.

Cái tát của Trần Đức dùng sức rất mạnh, Cao Hiểu Nguyệt lập tức bị hất bay ra, vừa ngã xuống đất, hai cái răng trong mồm cũng văng ra theo.

“Hu hu hu…”, Cao Hiểu Nguyệt đau qua khóc nức lên, giương đôi mắt cầu khẩn nhìn Diệp Phàm.

“Ranh con, mày cũng to gan phết đấy, dám động tay động chân trong địa bàn của tao”.

Diệp Phàm nhìn Trần Đức, hai mắt tối lại.

Đến nước này rồi, hắn không thể không ra mặt.

Hắn ta vốn chẳng ưa gì Cao Hiểu Nguyệt.

Loại đàn bà này trong mắt hắn chẳng đáng một xu.

Thậm chí không bằng một con chó.

Thế nhưng,

Bao nhiêu người ai có mắt cũng đều thấy, Cao Hiểu Nguyệt đang nói giúp hắn.

Trần Đức giáng một cái tát nảy lửa vào mặt Cao Hiểu Nguyệt, có khác nào đang đánh hắn!

Nếu hắn không đứng ra, vậy uy tín hắn ở đâu?

Sau này còn ai giúp hắn?

Vì mặt mũi, hắn không thể không ra mặt.

“Mày có biết tao là ai không hả? Tao là Diệp Phàm, con trai Diệp Thế Long, lãnh đạo cấp cao tập đoàn bất động sản Thiên Dương”.

“Tập đoàn bất động sản Thiên Dương?”

Chân mày của Trần Đức thoáng nhúc nhích.

Anh vẫn nhớ, Trương Thiên Dương không phải là chủ tịch tập đoàn bất động sản Thiên Dương sao?

Không nhờ tên Diệp Phàm này lại dính dáng đến tập đoàn Thiên Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK