Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 234

Nói xong, liền đi sang một bên khác.

“Đứng lại, tôi cho cô đi à?’

Đồng Lâm bắt lấy tay Miêu Tiểu Thanh, không chút khách sáo, ngang nhiên hất ly rượu đỏ trong tay lên người cô ta.

“Soạt!”

Rượu đỏ bắn lên mặt Miêu Tiểu Thanh, thấm ướt tóc cùng cổ áo cô ta, trông cực kỳ thê thảm.

“Xoảng!”

Đồng Lâm ném ly rượu xuống đất, khiến nó vỡ nát rồi gằn giọng nói: “Nhớ kỹ, sau này cách xa cậu Diệp một chút, đừng có xuất hiện trước mặt cậu ấy!”

“Cô cũng xứng đoạt đàn ông với tôi?”

Miệng thì nói đến gây rắc rối cho Miêu Tiểu Thanh vì Diệp Phàm, nhưng thực chất, Đồng Lâm là vì chính mình.

Cô ta thích Diệp Phàm.

Muốn ngủ với Diệp Phàm!

Đã nhiều lần cô ta tìm cớ uống rượu cùng hắn ta, thế nhưng đều bị từ chối.

Vậy mà Miêu Tiểu Thanh vừa xuất hiện, hắn ta lại đích thân mời rượu, còn để lộ vẻ mặt ham muốn.

Việc này khiến cô ta cảm thấy rất khó chịu.

“Cút đi!”, Đồng Lâm ngả ngớn nói.

Tất cả đều xảy ra trong tích tắc.

Rượu vang đỏ bị hất lên mặt Miêu Tiểu Thanh, còn ly rượu thì vỡ nát dưới chân cô, người xung quanh lập tức đổ dồn ánh mắt về bên này, tỏ vẻ kinh ngạc không thôi.

Ngay cả Trần Đức cũng nhìn sang, trong mắt anh léo lên tia sáng lạnh.

Kế đó, anh lấy một ly rượu, hớp một ngụm.

Tuy nhiên, anh không lập tức ra tay.

Khi còn bé, Miêu Tiểu Thanh thường bị bắt nạt, sau này lớn lên, tính tình cô ta trở nên gay gắt, nóng nảy, vì thế, cô ta liền với lấy ly rượu trong tầm tay, dự định hất lại.

Có điều, ngay lúc này, một cánh tay đã kịp thời giữ tay cô ta lại.

“Tiểu Thanh, con làm gì đó?”

Nghe thấy động tĩnh, Cao Hiểu Nguyệt vội chạy đến, lớn tiếng quát, sau đó, bà ta quay sang Đồng Lâm, mỉm cười nói:

“Cô Đồng, đây là con gái của tôi, ngại quá, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Cao Hiểu Nguyệt?”, Đồng Lâm nhìn chằm chằm vào người đàn bà trước mặt, hiển nhiên, hai người có quen biết nhau: “Con gái của bà, ha ha, con gái bà chọc phải tôi, biết chưa?”

“Đã biết, cô Đồng là người bao dung, Tiểu Thanh đã biết sai rồi!”

Nói xong, bà ta quay đầu nhìn Miêu Tiểu Thanh: “Còn không mau xin lỗi?”

“Cô Đồng, là con tôi không đúng”, Miêu Triều Hải cũng nói: “Tiểu Thanh, mau xin lỗi cô Đồng!”

“Bố, dì, hai người…”, sắc mặt Miêu Tiểu Thanh trở nên khó coi, hai mắt trừng to.

Xin lỗi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK