Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 781

“Tao nghĩ là rất cần”, sắc mặt Trần Đức không thay đổi, giọng điệu vẫn như cũ, sát khí vẫn tồn tại: “Nếu không muốn, tao có thể giúp mày chặt hai chân”.

“…Tôi cút”.

Sắc mặt Cao Viễn sắc u ám, trong lòng có thể nói là tức giận đến cùng cực, nhưng hắn cũng không dám làm trái lời Trần Đức, càng không dám phản kháng mệnh lệnh của anh, nếu không chân hắn thật sự sẽ bị đánh gãy.

Cao Viễn chậm rãi ngồi xổm xuống, nằm trên mặt đất, lăn ra khỏi quán bar trước mặt mọi người.

“Nhìn gì mà nhìn, các người muốn chết à?”, vừa rời khỏi quán bar, Cao Viễn đã thu hút rất nhiều sự chú ý, nhiều người che miệng cười chế nhạo, hắn trừng mắt với những người đó cực kỳ hung dữ, dọa bọn họ sợ đến nỗi nhanh chóng tản đi.

“Đệt mẹ mày, Trần Bát Hoang, ông đây không tin mày trâu bò đến mức nào!”

Cao Viễn lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Vân Huyền Thương Không, trực tiếp nhấn nút gọi đi.

Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối.

“Gia chủ Vân, tôi là Cao Viễn, tôi bị bắt nạt ngay trên địa bàn của ông đây này!”, Cao Viễn không hề che giấu sự tức giận, trước khi người ở đầu dây bên kia lên tiếng đáp lại, hắn đã không nhịn được mà nói trước.

Đối với nhà họ Vân, hắn rất không khách sáo, bởi vì nhà họ Cao hoàn toàn có thể đè bẹp nhà họ Vân: “Ông nhanh phái hai cường giả đến giúp tôi”.

“…Cậu chủ Cao, bố nuôi tôi, ông ấy đã chết rồi!”, đầu bên kia truyền đến một giọng nói đau đớn, là Vân Trung Quân.

“Cái gì?”, Cao Viễn vừa cau mày, vừa sửng sốt, vừa khó hiểu lại vừa không vui: “Vân Trung Quân, mẹ nó ông đang đùa tôi sao? Vân Huyền Thương Không cấp Long Tượng kỳ đỉnh phong, mới sáu mươi bảy mươi tuổi, sao có thể chết được?”

“Cậu chủ Cao, sao tôi lại dùng chuyện này để đùa giỡn được chứ? Nhà họ Vân đang tổ chức tang lễ, vì là chuyện quan trọng nên chưa thông báo với bên ngoài. Đang chuẩn bị ngày mai sẽ thông báo với cậu và nhà họ Cao”, giọng Vân Trung Quan vô cùng đau khổ và buồn bã.

“Cái gì?”

Nghe đến đây, Cao Viễn cảm thấy chín phần mười là sự thật, hắn thực sự không dám tin là Vân Huyền Thương Không đã chết!

Mặc dù nhà họ Vân có thứ hạng không cao trong danh sách 36 gia tộc địa sát.

Nhưng phải biết rằng, thực lực của Vân Huyền Thương Không là cực kỳ mạnh mẽ!

Ngay cả đại đa số người trong gia tộc có thứ hạng cao hơn ông ta cũng không thể so được, có thể nói thứ hạng của nhà họ Vân thấp như vậy, hoàn toàn là do toàn bộ gia tộc đang kìm hãm Vân Huyền Thương Không!

“Chết trong tay ai? Ông ta chọc phải người nào?”, Cao Viễn tò mò không biết là ai, mặc dù hắn và Vân Huyền Thương Không chẳng gặp nhau được mấy lần, nhưng hắn cũng biết rõ có rất ít người có thể giết chết ông ta. Thậm chí toàn bộ Ninh An có thể nói là không có người nào làm được.

“Một người tên là Trần Bát Hoang”, Vân Trung Quân nói ba từ “Trần Bát Hoang”, với giọng điệu đầy sợ hãi: “Cậu chủ Cao, tôi nhắc cậu một chút, nhất định đừng chọc giận tên đó, hắn còn điên cuồng hơn Lữ Đông Dã ở Nguyệt Lạc các cậu gấp mười lần, trăm lần, ngàn lần!”

“Nếu chọc giận hắn, sẽ chết người đấy!”

Im lặng, sau khi Vân Trung Quân nói xong, ông ta thấy phía bên kia điện thoại có một sự im lặng kỳ lạ, vô cùng bất thường:

“Cậu chủ Cao? Cậu…vẫn nghe đó chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK