Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 148

“Ông lợi hại thật…”, Lâm Dao giơ ngón tay cái lên, sau đó nói: “Vậy được rồi, hai người nói chuyện đi, tôi đi lên ngủ bù một giấc”.

Quần áo của Lâm Dao quá mỏng, cô không muốn bị người đàn ông nào khác ngoài Trần Đức nhìn thấy, nên cô viện cớ lên lầu.

Sau khi cô rời đi, Quan Hổ nói: “Hoang gia, cậu hẳn vẫn còn nhớ anh Dương đã từng đến…chỗ cậu ở hai năm trước đúng không?”

Vốn dĩ ông ta định nói nhà tù, nhưng sau khi nghĩ lại, thấy từ này không được may mắn cho lắm, nên đã đổi thành từ khác.

“Tôi nhớ”, Trần Đức biết ý định của Quan Hổ, nhưng anh không ngờ Trương Thiên Dương lại tìm đến đây nhanh như vậy.

“Tôi biết ông tìm tôi có chuyện gì nhưng tại sao Trương Thiên Dương không đích thân đến?”

“Thành thật mà nói”, Quan Hổ im lặng một hồi, bước lên trước, thấp giọng đáp: “Anh Dương… tình hình của anh ấy không được ổn lắm, đã hôn mê bất tỉnh rồi”.

Sau đó, Quan Hổ thuật lại những gì đã xảy ra vào đêm qua với vẻ mặt đau buồn, không ai ngờ mọi chuyện lại xảy ra đột ngột như vậy.

Trần Đức thật sự không ngờ Trương Thiên Dương đột nhiên đổ bệnh, lại còn liên quan đến anh: “Tôi không thể rời khỏi đây quá lâu. Trong vòng mười phút, nếu tôi có thể nhìn thấy Trương Thiên Dương, vậy thì tôi có thể đi cùng với ông”.

“Mười phút?”

Sắc mặt Quan Hổ hơi thay đổi, người này quá kiêu ngạo, ông ta đã đích thân đến tận cửa đợi hơn năm tiếng đồng hồ, nhưng thôi bỏ đi, những chuyện này vì Trương Thiên Dương ông ta có thể làm được.

Nhưng!

Trần Bát Hoang thực sự đã đưa ra một yêu cầu quá sức vô lý!

Phải biết rằng, từ đây đến biệt thự của Trương Thiên Dương ít nhất cũng phải mất ba mươi phút.

Mười phút là chuyện không thể nào.

“Đúng, chỉ mười phút thôi”, Trần Đức lặp lại như cũ, Tống Ngữ Yên có thể sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, nếu như anh đã ký hợp đồng thì phải giữ lời hứa, không thể để cô ấy xảy ra chuyện.

“Hơn nữa, trong vòng mười phút này, nhất định phải bảo đảm đưa tôi trở lại đây, thời gian rời khỏi đây không được quá mười phút”.

Giọng điệu của Trần Đức biểu thị không thể thương lượng, có thể làm được hay không là chuyện của Quan Hổ.

Mạng sống của Trương Thiên Dương không liên quan gì đến anh, nhưng mạng sống của Tống Ngữ Yên, anh đã ký hợp đồng thì nhất định phải giữ đúng lời hứa.

“Được, mười phút thì mười phút!”

Quan Hổ nghiến răng, nhưng cuối cùng cũng đồng ý, nếu Trần Bát Hoang không cứu được Trương Thiên Dương, lúc đó ông ta tìm đến tính sổ sau cũng không muộn.

Nói xong, ông ta lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện: “Alo, xin chào phó thị trưởng Lưu, tôi là Quan Hổ”.

“Vâng, là tôi. Tôi muốn nhờ ông giúp tôi một việc. Tập đoàn bất động sản Thiên Dương chúng tôi sắp nghênh đón một vị khách quý đến nhà. Vị khách này có thân phận cực kỳ cao quý, cần phải thiết quân luật”.

“Thực xin lỗi, phó thị trưởng, bây giờ không tiện tiết lộ thân phận, nhưng xong việc tôi nhất định sẽ đích thân đến chỗ ông nói rõ, được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK