Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 393

Hắn chỉ tầm hơn hai mươi tuổi, trên tay đeo chiếc đồng hồ Rolex mặt xanh lục nổi bật, mái tóc ngắn màu đỏ, giàu sang hiển hách.

Một người phụ nữ có thân hình tuyệt mỹ đang giúp hắn ta massage chân.

Bên cạnh hắn ta là một người đàn ông chạc ba mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn, ánh mắt không ngừng lượn quanh trên thân thể những người phụ nữ trên sàn nhảy.

Dáng vẻ của từng người phụ nữ trong số đó đều có thể được coi là một số nhân vật cấp nữ thần được nhắc đến trên mạng, là kiểu mẫu mà người bình thường khao khát lại không thể có được.

Hiện tại, bọn họ khoác trên mình trang phục mát mẻ, chen lấn xô đẩy, tinh tế thể hiện ra các tư thế mềm mại uyển chuyển, ánh mắt ướt át xinh đẹp thi thoảng lại lướt tới hai người đàn ông, lộ liễu quyến rũ họ.

“Anh Lục có thích ai không? Nếu nhìn trúng ai, anh có thể chọn bất kỳ người phụ nữ nào trong số này, một người cũng được, hai người cũng không sao, chỉ cần anh Lục nguyện ý, đêm nay bọn họ đều có thể bầu bạn cùng anh”, Hàn Thái nhìn người đàn ông bên cạnh cười nói ha hả.

“Vậy tôi phải nhận ý tốt của cậu Hàn rồi, cảm ơn cậu Hàn trước vậy”, Lục Thập Phương cười đáp, cũng không nhìn Hàn Thái, ánh mắt hoàn toàn tập trung thưởng thức những cô gái đang quay cuồng trên sàn nhảy kia.

Trong mắt Hàn Thái lóe lên nét khinh bỉ.

Võ giả thì đã thế nào?

Không phải vẫn không thể cưỡng lại lối ăn chơi dâm loạn sao?

Muốn có được những thứ này thì phải làm con chó, làm nô lệ cho nhà họ Hàn bọn họ.

“Chuyến này anh Lục xuống núi rèn luyện, có thể gặp nhau đều là duyên phận, nói lời cảm ơn làm gì? Chỉ hy vọng Hàn Thái tôi sau này nếu gặp phải rắc rối, anh Lục có thể tận lực giúp sức giải quyết”.

“Yên tâm, cậu Hàn gặp phải chuyện gì cứ nói ra, Lục Thập Phương tôi nhất định sẽ giúp cậu xử lý êm đẹp”, Lục Thập Phương vô cùng tự tin.

Khóe miệng Hàn Thái khẽ nhếch.

Rất tốt.

Lại thành công thu phục một con chó nữa.

Hơn nữa còn là một con chó săn.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, sao Hàn Bát còn chưa trở lại?”, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay, Hàn Thái liền cau mày, vô cùng bất mãn.

Hắn vừa dứt lời.

Từ xa, một chiếc xe hơi màu đen đang chậm rãi lái tới bên này, theo như tuyến đường thường ngày, đảo xung quanh nơi giải trí của Hàn Thái một vòng mới dừng lại tại bãi đậu xe.

Hàn Thái thẳng lưng, quan sát chiếc xe đó qua kính thủy tinh.

Mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn.

Rất tốt, không tệ.

Hàn Thái rất hài lòng.

Lần này, những gì Hàn Tùng không làm được, hắn sẽ làm, kẻ mà Hàn Tùng không giải quyết được, Hàn Thái hắn sẽ xử lý, hơn nữa còn biểu hiện thật tốt.

Ngay khi hắn định lấy ra điện thoại, lấy làm đắc ý chuẩn bị gọi điện cho Trần Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK