Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36

“Ơ, nhà có người hả?”

Lúc này, có một cô gái đi vào, tuổi tác tương đồng với Tống Ngữ Yên và Lâm Dao. Điều khác biệt với hai cô gái đó là cô gái này trang điểm rất đậm, ngoại hình được tầm bảy, tám điểm, thuộc loại phụ nữ thượng lưu.

“An Khê, cậu về rồi hả”, Lâm Dao mỉm cười đi lên, khoác tay cô ả và nói: “Đến gặp bạn cùng nhà mới của chúng ta nè, là chồng chưa cưới của Chân Dài đó”.

“Chồng chưa cưới?”, ánh mắt Tô An Khê lộ ra sự bất ngờ: “Chân Dài, cậu có chồng chưa cưới từ bao giờ đấy?”

“Cậu đi mà hỏi bố tớ ý”, Tống Ngữ Yên bất lực vẫy tay, kể mọi chuyện cho Tô An Khê biết.

Tô An Khê nhìn Trần Đức một lượt, ánh mắt lộ ra sự chê bai.

Bộ quần áo này cộng lại chắc chắn chưa đến hai trăm đồng.

Một tên nghèo rách mồng tơi thế kia, dựa vào đâu mà có thể trở thành chồng sắp cưới của Tống Ngữ Yên?

“Hehe!”, Tô An Khê châm biếm nói: “Người thời nay càng lúc càng không biết vị trí của mình ở đâu, bản thân là người như thế nào mà cũng không biết rõ sao? Còn muốn trèo cao nữa. Haiz…”

“Ngữ Yên, cậu phải cẩn thận đấy, đừng để loại người đó lừa”.

“Không có chuyện đó đâu”. Tống Ngữ Yên tưởng rằng Tô An Khê đang giúp mình nên vội nói: “Cậu cứ yên tâm, Trần Bát Hoang, anh ngây ra đó làm gì hả? Còn không mau đi nấu cơm đi”.

Trần Đức thảng thốt, bóng dáng xinh đẹp ngày xưa lại một lần nữa xuất hiện trong đầu, anh lắc nhẹ đầu, đứng lên khỏi ghế sô pha, vào bếp nấu ăn.

Lâm Dao liền nhân cơ hội đi cất đồ lót.

“Trong ba cô gái, Lâm Dao và Tống Ngữ Yên thì đỡ, còn cái cô ả Tô An Khê đó thì lại khá toan tính”.

Trần Đức từng gặp qua rất nhiều phụ nữ nên đương nhiên có thể nhìn ra được. Lâm Dao có vẻ đối xử khá tốt với anh, tính cách cũng niềm nở nhiệt tình, còn Tống Ngữ Yên, mặc dù có hơi xem thường anh nhưng quá lắm cũng chỉ giở thói cô chiêu thôi, đứng ở góc độ của cô ấy mà suy nghĩ thì cũng không có gì khó hiểu, tự dưng xuất hiện một ông chồng sắp cưới thì ai mà vui cho được.

Tô An Khê thì lại khác, từ lần đầu tiên nhìn thấy Trần Đức thì trong mắt cô ả đã tràn đầy sự chê bai và khinh miệt, thậm chí còn có cả sự thù hằn.

Trần Đức không biết tại sao cô ả lại có ý thù hằn kia, nhưng có một điều mà anh có thể chắc chắn, đó là Tô An Khê thật sự khinh thường mình.

Trước khi đến, anh đã xem qua thông tin về ba cô gái này và đã biết trước về Tô An Khê.

Thân phận của Tô An Khê không cao quý như Lâm Dao và Tống Ngữ Yên, gia đình cô ả không có nhiều tiền, chỉ có thể nói chỉ thuộc tầng lớp trung lưu. Với thân phận có sự chênh lệch lớn như thế, cô ả có thể chơi chung với hai cô gái kia thì chỉ có thể nói do hợp tính hoặc là do mưu toan quá giỏi.

Theo cảm nhận của Trần Đức thì chuyện hợp tính là rõ ràng là không thể nào!

Nấu cơm chẳng phải chuyện khó khăn gì, Trần Đức từng đi làm nhiệm vụ ở các nước nhiều năm, đương nhiên cũng thường xuyên tự nấu ăn. Huống hồ gì trong ba năm sống trong tù, Sửu gia đã truyền thụ hết kinh nghiệm cả đời cho anh.

Có thể nói, ba năm sống trong tù đã khiến Trần Đức lột xác về chất so với con người trước đây của anh.

Trong bếp gần như đã có đầy đủ các loại nguyên liệu, Trần Đức nấu mấy món đơn giản.

Cánh gà coca, sườn chua ngọt, tôm hấp… “Các cô ăn đi, tôi ra ngoài ăn!”

Thức ăn được dọn lên bàn xong, Trần Đức chào một tiếng rồi rời khỏi đó. Hôm nay là hai mươi mốt âm lịch, vì một số nguyên nhân đặc biệt nên anh không thể ở lại đó.

“Mau nếm thử, không biết ông chồng sắp cưới này của cậu nấu ăn thế nào”. Lâm Dao hào hứng gắp một cái cánh gà lên, cắn một miếng mà chẳng cần chú ý đến hình tượng.

“Còn có thể thế nào nữa. Nghe cậu nói thì anh ta mới từ trên núi xuống, làm gì thấy qua mấy món ngon thế này, chắc là lên mạng học cách nấu thôi”, Tô An Khê nói với vẻ coi thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK