Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 412

Tôi sẽ tới giết ông!

Tuy rằng câu nói này rất có thể chỉ là một lời đe dọa, nhưng để đảm bảo an toàn, ông ta vẫn là kích hoạt hình thái bảo vệ cấp S của nhà họ Hàn!

Tất cả các camera đều được bật cùng lúc, 360 độ bao quát cả nhà họ Hàn không một góc chết!

Đồng thời, hơn một trăm tử sĩ được nhà họ Hàn nuôi dưỡng cũng được điều động, ẩn nấp trong chỗ tối, chờ đợi sự xuất hiện của Trần Bát Hoang bất cứ lúc nào!

Với tất cả những điều này, Hàn Vân Sơn vẫn cảm thấy không an toàn.

Rốt cuộc, ông ta biết thực lực của mấy người Lục Thập Phương, Hàn Nhất, Hàn Nhị, Hàn Công Quyết, cũng hiểu rõ có thể khiến Hàn Tùng bị thương nặng và giết chết Hàn Thái ngay trước mắt những người này đã đủ chứng minh anh không tầm thường!

Sau khi do dự nhiều lần, ông ta mới nhấc máy gọi một cuộc điện thoại: “Alo, xin chào, cho hỏi có phải là Giang đại sư không, tôi có một tin tức không may cho ông, đồ đệ Lục Thập Phương của ông… chết rồi”.

“Là do một tên gọi là Trần Bát Hoang ra tay, hắn đã phao tin là sẽ tới nhà họ Hàn giết tôi!”

“Được, Giang đại sư, tôi ở nhà họ Hàn đợi ông!”

“…”

Tống Ngữ Yên gọi Diệp Khánh Ngôn tới Hàn Viên đón bọn họ, khi Diệp Khánh Ngôn nhìn thấy tình trạng của Trần Đức không khỏi ngạc nhiên, trên người anh có quá nhiều vết thương, quần áo nát tươm, da thịt rách nứt, toàn bị đều thấm ướt máu tươi!

Cảnh tượng như vậy thực sự khiến cô phải giật mình: “Trần Bát Hoang, cô chủ, mọi người đã xảy ra chuyện gì vậy, tôi sẽ gọi xe cấp cứu ngay lập tức!”

“Không cần”.

Trần Đức lắc đầu, vết thương trên người anh nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng thực chất chỉ là vết thương ngoài da, đối với anh không là gì cả.

Sắc mặt Tống Ngữ Yên tái nhợt, ngơ ngác nhìn Trần Đức chằm chằm, đặc biệt đau lòng: “Trần Bát Hoang, tại sao lại vì tôi làm như vậy, đáng giá sao?”

“Đáng giá, vì anh đã từng hứa với Tống Thiên Vũ sẽ bảo vệ em chu toàn trong ba tháng”, Trần Đức đáp.

Chỉ vậy thôi sao?

Trong lòng Tống Ngữ Yên có chút lạc lõng.

Khi Trần Đức nói ra điều này, bóng dáng người phụ nữ trong quá khứ kia cũng xuất hiện trong đầu anh.

Có lẽ, không chỉ như vậy.

Còn bởi vì cô và cô ấy thực sự quá giống nhau.

Anh không thể chịu nổi khi nhìn thấy một người phụ nữ giống cô ấy phải chịu bất kỳ tổn thương nào.

Đúng vậy, ngay cả khi nó chỉ là dung mạo tương đồng mà thôi!

Diệp Khánh Ngôn tiễn Trần Đức đến dưới chân tòa nhà nơi anh ở, về tới nhà, Trần Đức dùng nước lạnh rửa sạch miệng vết thương cùng vết máu trên người mới bước đến trước nồi áp suất.

Trong nồi áp suất lúc này vẫn đang luyện chế Phục Nhan đan, đan dược còn chưa thành hình, thảo dược bên trong đã được tinh chế thành dạng đặc sệt giống như cháo, những thứ này chính là nguyên liệu của Phục Nhan đan, không chỉ có thể khiến vẻ ngoài càng thêm tươi đẹp, còn có thể hồi phục một vài thương tích.

“Cũng may chuẩn bị không ít, Diệp Khánh Ngôn, Phục Nhan đan của cô chỉ có thể đợi thêm một thời gian thôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK