Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 339

Ngay lập tức, hai người đứng sững ra.

Đúng rồi!

Hiện tại, việc bọn họ cần quan tâm không phải tương lai nhà họ Hàn sẽ làm những gì, mà là phải giải quyết chuyện của Hồ Thái Huyền như thế nào.

Người nhà họ Hồ chết vì chuyện của bọn họ, việc này nên giải thích với nhà họ Hồ như thế nào đây?

Làm sao giải thích với cục cảnh sát thành phố Tần?

Hai người đau cả đầu.

“Ngữ Yên, con nhất định phải giúp chúng ta. Chúng ta cũng vì nhà họ Tống mà thôi, không hề có một chút tâm tư nào khác!”, Tống Thiên Long lộ vẻ cầu khẩn.

Hiện tại, chỉ có Tống Ngữ Yên mới có thể giúp bọn họ.

Bởi vì nơi này là nhà họ Tống, và cũng là nhà của cô ấy.

Có rất nhiều chuyện, chỉ cần cô ấy lên tiếng là có thể giải quyết được.

Cô ấy chỉ cần nói ra người nhà họ Hồ là bị nhà họ Hàn giết chết, đến lúc đó, dù có muốn gây rối thì nhà họ Hồ cũng không tìm đến bọn họ.

“Muốn tôi giúp? Được thôi! Chúng ta có thể giao dịch!”, giọng Tống Ngữ Yên không có chút cảm xúc, vẻ mặt không hề gợn sóng, cô ấy thản nhiên nói: “Hôm nay, hai người đến tìm tôi để ký hợp đồng đúng không? Tôi cũng không làm khó dễ các người, chỉ cần đổi lại bên A và bên B trong hợp đồng, rồi ký, tôi sẽ giúp các người giải quyết chuyện ngày hôm nay!”

“…”

Tống Thiên Long cùng Tống Thiên Hổ khựng lại, bọn họ thật sự không ngờ Tống Ngữ Yên sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.

“Ngữ Yên!”, Tống Thiên Hổ nói: “Bác là người nhìn con lớn lên đấy, khi còn nhỏ con còn cưỡi lên cổ bác, chẳng lẽ con đã quên?”

“Đúng vậy, Ngữ Yên, khi còn bé bác cả từng đưa con đi công viên trò chơi, con nói bác cả còn thân hơn là bố con, nói ngày sau sẽ xem bác như bố ruột. Con nói mà không giữ lời à?”

Tống Thiên Long cũng không chịu thua kém, bắt đầu chơi chiêu bài tình cảm. Hai người tranh nhau nói, kể ra những chuyện giữa bọn họ và Tống Ngữ Yên khi cô ấy còn bé.

Tông Ngữ Yên im lặng lắng nghe.

Nói gì đi nữa cô ấy cũng là mộy người phụ nữ, sao có thể không nhớ rõ những chuyện đó chứ?

Có điều, cô ấy biết rõ lần này không thể mềm lòng: “Chuyện quá khứ đều đã qua, bác cả và bác hai cũng từng nói cả đời sẽ trợ giúp bố tôi, mãi mãi cùng tiến cùng lùi với ông ấy, rồi còn bảo sẽ che chở tôi cả đời, tương lai tôi chính là chủ tịch Tập đoàn Dược Thiên Vũ, là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tống, thế nhưng…”

Tống Ngữ Yên hỏi lại: “Các người có làm được không? Suốt mấy ngày qua, các người đã làm những gì chẳng lẽ trong lòng mình không rõ sao?”

Thi cốt Tống Thiên Vũ còn chưa lạnh, ông ấy qua đời chưa đến nửa tháng, cách thời điểm tang lễ chấm dứt cũng chỉ mới một tuần mà thôi, vậy mà bọn họ đã chờ không nổi, muốn tranh quyền đoạt lợi.

Tống Ngữ Yên tuy rằng lương thiện và ngây thơ, nhưng cô ấy không hề ngốc.

Câu hỏi của cô ấy khiến Tống Thiên Hổ và Tống Thiên Long á khẩu.

Mấy ngày qua, hai người bọn họ đã làm những gì, đương nhiên trong lòng họ biết rõ. Bọn họ chỉ còn thiếu việc mở cuộc họp cổ đông, tuyên bố từ nay về sau Tập đoàn Dược Thiên Vũ thuộc về bọn họ nữa thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK