Chương 478
“Được tiêu tiền ở quán bar của cô Hạ đây là phúc phần của Mạc Thiếu Dương tôi, sau này tôi còn thường xuyên đến”, Mạc Thiếu Dương tự tin khoe nụ cười.
Thấy Hạ Thiên Tuyết và Mạc Thiếu Dương đang nói chuyện với nhau, Diêm Mộng ra vẻ hung dữ với Trần Bát Hoang: “Còn chưa ngồi xuống? Không ngại mất mặt à? Anh không cần mặt mũi nhưng tôi cần!”
“Có gì mà mất mặt?”, Trần Đức vẫn thản nhiên như vốn dĩ, không hề nhúc nhích.
Cách đó không xa.
Hạ Thiên Tuyết nhã nhặn nói: “Cậu Mạc, chẳng hay cậu có thể…”
“Đượ cô Hạ đây nhiệt tình mời như vậy, tôi làm sao từ chối được?”, Mạc Thiếu Dương cho rằng Hạ Thiên Tuyết chính thức mời hắn ra nhảy, thế là giơ một tay lên, chỉ chờ Hạ Thiên Tuyết đặt tay mình lên đó.
Bao nhiêu khán giả trong quán bar đều háo hức mong chờ.
Chỉ đợi Hạ Thiên Tuyết nắm lấy bàn tay ấy.
Nhưng mà…
Lúc này…
Hạ Thiên Tuyết sửng sốt, thoáng vẻ kinh ngạc tột độ: “A… Ý tôi là… Cậu Mạc, cậu có thể nhường đường một chút không?
Vị trí Mạc Thiếu Dương đang đứng.
Cũng đồng thời chắn mất…
Đường đi đến chỗ Trần Đức.
Hạ Thiên Tuyết cũng vì vậy mà hạ mình nói vài câu với Mạc Thiếu Dương.
Nếu không…
Cô cũng lười để ý đến thằng ranh vắt mũi chưa sạch này…
Hả????
Chuyện quái gì thế?
Những khán giả đang hóng hai người nắm tay nhau ra sàn nhảy thoáng vẻ hoang mang.
Nhường đường?
Là sao?
Chẳng phải bảo là muốn tìm một người đàn ông ra nhảy cùng sao?
Ai nấy đều chẳng hiểu gì cả.
Lẽ nào…
Thật sự là tìm thằng ranh đó?
Mạc Thiếu Dương càng thộn ra, xấu hổ đỏ mặt tía tai.
Giọng nói của Hạ Thiên Tuyết giống như thôi miên, khiến hắn gần như vô thức né sang một bên.
“Cảm ơn!”
Hạ Thiên Tuyết nhẹ nhàng cảm ơn.
Sau đó.
Trong ánh mắt đầy thắc mắc của mọi người, đôi chân dài của Hạ Thiên Tuyết uyển chuyển sải bước trên giày cao gót, đi đến trước mặt người đàn ông đang khuất trong bóng tối không quá bắt mắt.