Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 284

“Cô chủ Tống à, tất cả đều phải chết, nhưng cách chết sẽ khác nhau, em gái này chắc thân với cô lắm nhỉ?”

Dao của gã áo đen đặt trên ngón tay Diệp Khánh Ngôn: “Tao đếm ba tiếng, nói ra công thức H2, nếu không tao chặt đứt mười ngón tay ả, để trước khi chết ả cảm nhận được thế nào là đau đớn!”

Đoàng!

Ầm!

Một tia sét rạch ngang nền trời, tiếng sét nổ ầm ầm bên tai.

Mưa càng thêm dữ dội.

Ánh chớp chiếu sáng khôn mặt Diệp Khánh Ngôn cùng Tống Ngữ Yên. Hai cô gái đều là mỹ nhân, một người thì thành thục quyến rũ, một người thì sở hữu đôi chân dài mê người. Mưa thấm ướt quần áo bọn họ, dính sát cơ thể càng làm nổi bật dáng người thon thả, gợi cảm.

Trong không khí ngập tràn sát ý.

Ánh mắt Wolf lộ rõ sự khát máu, gã cợt nhả nhìn Tống Ngữ Yên, bắt đầu đếm.

“Ba!”

“…”

“Hai!”

“Ngữ Yên, đừng…”, Diệp Khánh Ngôn lắc đầu với Tống Ngữ Yên, một khi đã quyết định ở lại, cô ấy không còn ý định tiếp tục sống nữa.

Nếu như lúc này nói ra công thức điều chế H2, không chỉ các cô phải chết, hơn nữa còn chết một cách vô nghĩa.

Dưới cơn mưa tầm tã, Tống Ngữ Yên khóc nức nở.

Cô ấy rất hối hận, lúc trước sao lại nghiên cứu chế tạo ra thứ này.

Công thức điều chế H2 đã khiến rất nhiều người phải chết trước mặt cô ấy, nếu như lần này có thể thoát được, e rằng những gì xảy ra trong đêm nay sẽ khắc sâu vào tâm trí cô ấy.

“Một!”

Thoáng khựng lại vài giây, Wolf bình thản nói ra chữ “Một”.

Tống Ngữ Yên không lên tiếng.

Cô ấy không nói ra cách điều chế.

Cô ấy biết, một khi đối phương có được cách điều chế, bọn họ chắc chắn phải chết.

Chỉ khi không nói mới có hy vọng sống sót.

Các cô còn có hi vọng, Diệp Khánh Ngôn đã báo với Trần Đức, nếu anh ta đủ thông minh, chắc chắn sẽ báo cảnh sát.

Đợi cảnh sát đến, các cô sẽ được an toàn.

Hiện tại, việc các cô cần làm chính là kéo dài thời gian.

Không chỉ Tống Ngữ Yên nghĩ vậy, mà Diệp Khánh Ngôn cũng có cùng suy nghĩ.

“Ồ, xem ra người mà em gái liều chết bảo vệ cũng không có ý định cứu em”, Wolf thì thào bên tai Diệp Khánh Ngôn: “Đã vậy, mười ngón tay xinh đẹp của em… anh đành phải thu thôi”.

Vừa dứt lời, Wolf không chút thương tiếc, con dao găm vừa thô vừa to trong tay gã giơ lên cao, sau đó rơi thẳng xuống ngón tay Diệp Khánh Ngôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK