Mục lục
Đại Lục Liên Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh nắng dần lên cao, đón bình minh ngày mới lại đến trên Đế Đô. Chỉ còn lại ba ngày sự kiện quan trọng đối với Trương Vệ sẽ đến.

Thời gian này cũng là lúc chàng phải gấp rút trong việc thăng bậc nhằm bám kịp với những người sẽ làm khó chàng trong giai đoạn kế tiếp, tiêu biểu là Từ Từ Sóc. Hắn là đối thủ chính của Trương Vệ trong đại lễ bên cạnh Lý Nam của Lý Gia. Chàng đã quyết định bằng mọi giá sẽ giành ngôi vị Quán Quân đưa Trương Gia một lần nữa dẫn đầu Đế Đô.

Sau khi công thành danh toại sẽ đón mẫu thân trở về Trương Gia để gia đình đoàn tụ. Rồi mới lên đường rời khỏi Đế Đô đặng tu luyện.

Do hôm qua đã ngủ cả ngày nên Trương Vệ rất khó mà vào giấc, nhân tiện tu vi đã đạt ngưỡng. Chàng quyết định hôm nay sẽ đột phá cảnh giới.

Trương Vệ ngồi xếp bằng trong căn phòng nhỏ của mình. Hai mắt nhắm nghiền hai bàn tay đưa ra trước ngực làm nên một cái ấn.

Kim Mã đang bay bên cạnh quan sát. Đột phá cảnh giới này không quá khó khăn, nhưng phải vô cùng cẩn thận nếu không sẽ thất thoát tu vi. Nên nó đứng cạnh đề phòng chuyện đó xảy đến nhằm hỗ trợ kịp lúc.

Xung quanh bàn tay chàng xuất hiện những đường kẻ như chỉ màu trắng nhạt. Cuộn tròn vào bàn tay của chàng, tiếp đến từ hư vô những mảnh sáng màu xanh lục xuất hiện như những tia sáng nhanh chóng nhập vào bên trong đấy, kết tinh dần dần thành một quả cầu tròn. Kích thước to bằng một cái chén.

Quả cầu năng lượng theo thời gian bắt đầu căng phồng lên như một cái tô.

Trong gian phòng nhỏ bắt đầu sản sinh ra gió mạnh. Hút về phía quả cầu kia, khiến những thứ nhỏ lẻ trong phòng nhanh chóng rơi xuống, Kim Mã bên cạnh dùng thần lực bảo vệ những thứ tạp vật linh tinh đó. Để tránh gây sự chú ý quá lớn từ bên ngoài.

Những cơn gió dần biến thành những luồng gió, như những sợi xúc tu lớn màu trắng uốn cong xung quanh người của Trương Vệ. Lúc này Trương Vệ vẫn đang nhắm mắt không để ý rằng bản thân đã được nâng lên cao hơn so với giường chừng 5 tấc.

Bên trong người của Trương Vệ, nơi đan điền khí tức đang hòa mình vào dòng chảy của năng lượng. Nhằm thúc đẩy nhanh quá trình thăng tiến, nhanh chóng đẩy lượng máu trong cơ thể di chuyển nhanh hơn. Khiến cơ thể chàng trở nên nóng bừng. Những đường chân khí như rễ cây màu vàng, lan ra khắp tứ chi và lan dần lên gương mặt của Trương Vệ. Gốc của nó xuất phát từ ngay giữa ngực.

Tiếp theo những luồng gió trắng đã ngả màu sang vàng bao bọc lấy toàn thân Trương Vệ.

Lúc này Trương Vệ ngay lập tức thay đổi ấn thủ, nhanh chóng chuyển sang ấn khác. Để quả cầu năng lượng đó ngay chính giữa của hai ngón tay đang chỉ thiên.

Duy trì trạng thái đó thêm một thời gian.

Phía dưới giường bắt đầu có những nét vẽ từ hư vô kẻ nên. Nó kẽ từng nét, từng nét một thành một trận pháp nhỏ hình tròn màu vàng.

Sau đó những hình ảnh, của những hình nhân màu vàng xuất hiện lượn lờ vòng tròn quanh nơi đấy. Một lát sau chữ "Ngạo" được viết ra ngay chính giữa tâm.

Trương Vệ đã thành công mở được cảnh giới, chỉ cần một bước nữa là chạm được đến.

Bàn tay của chàng đang hướng lên thì ngay lập tức xoay chỉ hướng xuống giường nơi đang có trận pháp cảnh giới.

m thanh xung quanh nghe như ngọn lửa đang bay trước gió. Không khí xung quanh bị nén lại.

Quả cầu năng lượng từ bàn tay Trương Vệ di chuyển xuống phía trận pháp, nhập vào đó rồi thì biến mất.

Một lát sau, trận pháp liền sinh ra một quả cầu năng lượng khác tương tự như vậy, nhưng nó lại được khắc lên chữ "Ngạo." Chữ Ngạo đấy hấp thụ toàn bộ trận pháp vào trong sau đó thì bay lên lượn lờ xung quanh người Trương Vệ theo hình xoắn ốc.

Khi quả cầu có chữ "Ngạo" xuất hiện thì quá trình đột phá cảnh giới đã thành công. Những thứ được sinh ra trước kia đã biến mất vào hư không.

Trương Vệ từ từ vung tay sang hai bên. Cổ năng lượng Ngạo kia liền nhập vào cơ thể, tỏa ra khắp kỳ kinh bát mạnh.

Sau đó một đạo quang trắng xóa từ dưới bừng lên. Minh chứng cho việc thăng cấp. Sau đó chàng chậm rãi hạ xuống giường và mở mắt ra.

"Thành công rồi."

"Tuyệt." Kim Mã mừng rỡ. Nhảy nhót.

Đột phá ở giai đoạn này cực kỳ dễ nhưng nút thắt ở chỗ đủ tu vi để mở ra trận pháp kia được hay không mà thôi. Nếu không đủ khả năng duy trì trận pháp cảnh giới thì quá trình sẽ thất bại. Rất may mắn là Trương Vệ đã thành công.

Dù đã thăng cấp nhưng lại có một cổ năng lượng hình cầu màu trắng đang lượn lờ quanh người Trương Vệ, khiến chàng thắc mắc chỉ tay vào nó mà hỏi:

"Đây là thứ gì."

"Không gì, nó như là thứ bảo chứng cho thực lực bậc này thôi. Vận lên công lực nó sẽ biến thành chữ "Ngạo". Ài... Ngươi cứ coi nó như vật trang trí đi." Kim Mã nói hài hước.

"Nhưng nó cứ lượn vòng thế này phiền chết."

"Nó chỉ tồn tại nữa giờ thôi. Chút là biến mất ngay ấy mà."

Lúc này Trương Vệ cảm thấy cơ thể tràn trề sinh khí, phải nói rằng cảnh giới này khiến chàng cảm thấy sức chiến đấu đã được nâng lên rất nhiều. Đưa mắt ngắm nhìn toàn cơ thể mình mà vẫn chưa tin được. Chỉ trong thời gian ngắn mà chàng đã đột phá đến mức độ này.

Kim Mã bay xung quanh quan sát cơ thể Trương Vệ một lúc liền nói:

"Công pháp vậy là được, thời gian còn lại hãy đi tích tụ chân khí, cùng nguyên mạch nhằm đột phá võ kỹ đi." Kim Mã dặn dò.

"Ta phải đi đâu đây."

"Ma Thú Hạch."

"Lại quay về đó à."

"Đúng vậy." Kim Mã quả quyết. "Hãy đến đó kiểm chứng thực lực của mình đi, sẵn tiện cho ghé ngang Vấn Lạc Nhai. Trước đại lễ trở về đón ta là được."

"Được rồi, để ta chuẩn bị." Trương Vệ liền xuống giường, chợt chàng nhớ đến Trương Ngọc, hôm qua đã thất hứa với nàng, nay lại phải đi ba ngày lịch luyện. Chàng không muốn làm buồn lòng nữ nhân ấy. Nên quyết định sẽ đi thăm nàng, dành cho nàng buổi sáng. Liền xoay sang nói với Kim Mã:

"Ta còn chút việc phải làm, chiều hãy xuất phát."

"Tuỳ ngươi sau cũng được, ta không có ý kiến."

Rất nhanh Trương Vệ đã thay đổi y phục sao cho thật đẹp, không quên cầm theo ngân lượng sau đó mở cửa bước ra ngoài.

Ở phía bên ngoài Tại Thiên đang ngồi trên ghế đá, song song với cậu ta là Trương Ngọc. Nàng đang mang lên người một bộ hồng y. Mái tóc được búi lên gọn gàng. Nhìn Trương Vệ dần bước ra ngoài. Thì nàng mỉm cười một nụ cười tỏa nắng hướng về phía chàng, Trương Vệ bắt được nụ cười đó thì bất chợt cảm thấy lồng ngực của mình đột nhiên đánh liên hồi không khác gì là đang đánh trống.

"Biểu ca, chào buổi sáng."

"Ngọc Nhi, chào buổi sáng" Trương Vệ đáp.

Chưa kịp nói gì nữa thì Trương Ngọc đã tiến lại gần, quét mắt nhanh lên cơ thể Trương Vệ một lúc rồi nói:

"Biểu ca, huynh đã đột phá cảnh giới."

Trước câu nói đó, Trương Vệ liền ngạc nhiên, đáp:

"Ngọc Nhi, muội nhận ra sao?"

Trương Ngọc mỉm cười, đôi mắt theo đó mà nheo lại hình bán nguyệt, nói:

"Mặt dù biểu ca đã cẩn thận che giấu. Nhưng khí tức này không thể dễ dàng che giấu được đâu."

"Gì chứ. Ngọc Nhi có thể cảm nhận được khí tức. Rốt cuộc nha đầu này thực lực đã đạt đến mức nào rồi." Trương Vệ liền nói:"Phải ta mới đột phá lên Ngạo vừa rồi thôi."

Tại Thiên đứng sau lưng Trương Ngọc nghe vậy thì chắp tay nói:

"Chúc mừng thiếu chủ, lại tiến thêm một bước nữa."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK