Mộc Tinh đã bại, để lại một mớ hỗn độn ngay phía trước mắt của Trương Vệ.
Chàng đã bắt được khoảnh khắc đó thì cảm xúc trong lòng bất chợt trào dâng một niềm vui sướng. Liền nở một nụ cười nửa miệng. Trước đây đừng nói là thực chiến đến việc duy trì Hỏa Chân Khí trên lòng bàn tay. Chàng cũng không thể làm nó một cách trọn vẹn.
Mà nay chỉ trong vòng một năm trở lại đây, chàng đã có những bước thăng tiến vượt bậc. Ngay đến bản thân chàng cũng phải bất ngờ vì điều đó. Mặc dù nói Mộc tinh chỉ là dạng yêu quái lót đường thực lực thấp. Nhưng dù gì đi nữa đây cũng là thành quả đạt được sau ngần ấy thời gian bỏ ra tu hành. Tận hưởng một chút thành quả, âu cũng là điều dễ hiểu.
Sau khi để bản thân tự do chìm đắm trong niềm hạnh phúc nhỏ nhoi, Trương Vệ đã tự giác thu hồi lại cảm xúc của mình mà tiếp tục nghiêm túc mà hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao phó.
Đối diện với chàng lúc này là hình ảnh của Hàn Nha Thảo đã lồ lộ ra hình dáng. Khi Mộc Tinh bị xé ra thành nhiều mảnh như thể đã mở trói cho Hàn Nha Thảo được tự do bung xõa hết những gì nó có thể làm được
Đúng như tên gọi, chữ "Hàn" đã nói lên tất cả. Sự giải phóng năng lượng của nó, đã bức ra những luồng khí lạnh. Khiến nhiệt độ xung quanh lập tức hạ xuống. Sự thay đổi đột ngột đó đã khiến những vật chất trong phạm vi ảnh hưởng. Ước chừng khoảng ba bước chân đều đã bị phủ lên một tấm băng mỏng.
Tầm ảnh hưởng còn lớn đến mức, Trương Vệ dù ở rất xa, cách Hàn Nha Thảo hơn năm bước chân mà cũng có thể cảm nhận được cái lạnh.
Rất may mắn khi Trương Vệ có nội công tâm pháp của Trương Gia Bảo hộ thân. Nên nội phòng vẫn vững như bàn thạch khó có thể lay chuyển. Huống hồ chỉ là một ít hàn khí.
Dù nói vậy nhưng cơ thể chàng vẫn chân thật lắm. Hàn khí dù không thể công tâm, nhưng cũng đủ khiến chàng phải nổi lên một trận da gà.
Trương Vệ tận mắt chứng kiến mức độ lợi hại của loài thảo dược này, thì không thể không dành một lời cảm thán riêng cho nó. Nhìn thời gian cũng đã qua giờ Ngọ đến đầu giờ Thìn. Trương Vệ quyết định phải thật nhanh mà đoạt lấy Hàn Nha Thảo để còn đi tìm thứ còn lại nữa.
Chàng liền bước nhanh về phía đó mà không một chút đắn đo. Mặc cho Hàn Nha Thảo có lợi hại đến cỡ nào chàng cũng không hề thoái lui.
Trương Vệ bước ba bước nhanh như một cơn gió, thoáng cái đã vào phạm vi Hàn khí của dược thảo. Bất chợt nghe những tiếng.
Xèo... xèo.
Vang vọng bên tai. Nhìn ra mới biết khắp cơ thể chàng lúc này xuất hiện những cột khói trắng. Chính là do chân khí hộ thể của Trương Vệ tự sinh ra năng lượng phản ứng lại với Hàn khí của Hàn Nha Thảo.
Nhờ đó Trương Vệ có thể dùng đến Tâm Nhãn mà nhìn ra được khí tức của đối phương.
Hàn Nha Thảo kia vì phòng vệ đã tự giải phóng một lượng lớn khí của mình. Tạo ra những luồng năng lượng cực lạnh. Như thể những bàn tay to lớn. Chúng vươn dài móng vuốt của bản thân và nuốt trọn mọi thứ trong tầm kiểm soát. Kể cả đó là Trương Vệ cũng không có ngoại lệ nào.
Dù cho có là vậy Trương Vệ vẫn một mực tiến đến gần và ngồi xuống bên cạnh Hàn Nha Thảo. Trước khi chạm vào nó chàng muốn quan sát dược thảo này thật kỹ. Ánh mắt dò xét đến từng chi tiết dù là nhỏ nhất. Mục đích không ngoài ý định xem nó còn có khả năng gì khác không để mà còn đề phòng. Sau một hồi nhìn nhận, thì Trương Vệ cũng đã đưa bàn tay phải ra chạm vào phần thân. Định bụng sẽ dùng lực để bứng nó ra khỏi mặt đất.
Tuy nhiên khi vừa chạm tay đến thì một cảm giác tê buốt xộc thẳng lên não của chàng. Đồng thời nơi bàn phải bắt đầu mất đi cảm giác.
Ặc.
Không kịp suy nghĩ mà phản xạ đầu tiên của chàng là thu tay lại. Cũng vừa ngay lúc này, toàn thân chàng bắt đầu thấy ớn lạnh, dường như Hàn Khí bằng một cách nào đó đã có thể xuyên qua được lớp hộ thân. Mà công kích vào thân thể của chàng.
Điều này bắt buộc, Trương Vệ phải rời khỏi phạm vi ảnh hưởng gần như là ngay lập tức.
Chàng đã điểm mũi chân xuống mặt đất đang phủ băng mà nhảy ngược về sau để gia tăng khoảng cách đáng kể. Ngay khi vừa thoát khỏi nơi đó. Chàng mới nhìn thấy phần tay phải của mình đã bị Hàn khí xâm nhập hóa thành một tảng băng nhỏ.
Đồng thời bên trong cơ thể Hàn khí đang không ngừng tấn công nhanh vào từng dây thần kinh bắt đầu từ nơi bàn tay phải. Khiến chàng phải vận chân khí lên nhằm tống khứ Hàn khí ra bên ngoài.
Hàn khí cùng Hỏa chân khí gặp nhau tại nơi cổ tay đã khiến Trương Vệ cảm thấy đau buốt đến thấu xương. Cơn đau này không hề kém cạnh là bao so với việc đột phá kinh mạch trước đây.
Trong khi chàng vẫn còn đang bận tâm đối phó với nguồn năng lượng lạnh giá kia thì một đạo nhân ảnh đã nhẹ nhàng lướt qua chỗ của chàng mà đi về phía Hàn Nha Thảo.
Người đến mang theo mùi hương cơ thể đặc trưng của phái nữ. Đã khiến chàng ngay lập tức nhận ra kẻ đến ắt hẳn là một nữ nhân.
Nàng ta xoay lưng về phía Trương Vệ nhưng từ góc nhìn của chàng có thể nhìn thấy rõ bóng lưng ấy.
Nữ nhân với một làn da trắng trong như làn nước mùa thu. Kèm theo mái tóc dài suôn mượt đến ngang lưng. Chúng được nàng bới và thắt bính lên một đoạn. Chỉ như vậy thôi cũng đủ nhận định sơ nàng ta khá là yêu bản thân của mình nên mới chăm chút kỹ đến thế.
Nàng ta khoác lên một bộ y phục cũng vô cùng đặc biệt. Nó là sự kết hợp của màu trắng và màu xanh lá đậm. Phần áo sống cùng hạ y chủ đạo bằng màu trắng. Duy phần áo, có thể được coi là áo khoác ngoài với phần cổ áo dựng đứng là màu xanh đậm.
Phần áo ở ngực được được chia làm hai bên đều nhau, phần áo khoác thì tinh tế cắt ngang đó. Nhằm tôn lên sự đầy đặn đến từ hai miếng mỡ thừa.
Trên lưng của nàng là một chiếc giỏ đeo lưng. Với vài cây thảo dược đã được hái từ trước ở trên đấy, chứng tỏ nàng ta rất có khả năng chính là Dược sư.
Không nói không rằng, nữ nhân bí ẩn, bước lại gần Hàn Nha Thảo. Sau đó nhẹ nhàng dùng tay thuận chạm vào phần thân cây.
Lần này Hàn Nha Thảo cũng như lúc nãy đối với Trương Vệ. Hàn khí muốn xâm nhập vào cơ thể của nàng ta thông qua tiếp xúc bằng da thịt. Tuy nhiên khi nàng vừa chạm đến thì trong lòng bàn tay của nàng phát ra một cổ chân khí màu xanh lá.
Từ nguồn năng lượng đó phát ra dường như đã khiến Hàn Nha Thảo bị áp chế. Hàn khí gắt gao khi nãy bỗng nhiên đã trở nên dịu hơn mấy phần.
Trương Vệ còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì nữ nhân kia đã nhanh chóng dùng sức gỡ Hàn Nha Thảo ra khỏi đất mà cầm nó lên tay.
Trước hành động vừa nhanh vừa dứt khoát đó khiến Trường Vệ nhìn thấy mà đứng luôn cả hình vì kinh ngạc.
Nữ nhân kia không hề suy nghĩ gì mà trực tiếp bỏ Hàn Nha Thảo vào giỏ đằng sau lưng. Rồi xoay người đi về hướng khác.
Duy Trương Vệ lúc này đã chứng kiến tất cả thì sau có thể nhìn nổi. Công sức chàng bỏ ra mới có thể kiếm được Hàn Nha Thảo. Thì dù đó có là nữ nhân thì chàng cũng phải lấy lại cho bằng được mới thôi.
Sự nóng giận đã khiến chàng luân chuyền chân khí nhanh đến cổ tay phải hơn.