Mục lục
Đại Lục Liên Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi trời vừa tờ mờ sáng Trương Vệ đã xuất phát đến Ma Thú Hạch.

Đến đầu giờ Ngọ chàng đã đặt những bước chân đầu tiên đến khu vực phía Đông của nơi quái dị này.

Trước mắt chàng là một khu rừng vẫn còn mang theo những nét đặc sắc của những cánh rừng thuở hồng hoang chi địa. Cảnh sắc này thật khiến chàng có phần thấy kích thích.

Không phải nơi nào trên Đại Lục Hoa Bắc cũng sẽ giữ được nét đẹp lâu được như thế này. Thời gian mỗi lúc một gần Trương Vệ không thể chần chừ thêm được.

Nên đã nhanh chóng xâm nhập vào Ma Thú Hạch bắt đầu từ phía Đông.

Ma Thú Hạch được xem là nơi đi dễ khó về và chỉ dành cho những ai có cảnh giới "Ngạo" trở lên. Bởi vì ẩn sâu trong khu rừng này là những Ma thú thực lực rất cao.

Nó cũng như những tu hành giả, đều rất mạnh nhờ hấp thụ chân khí và tu luyện theo năm tháng. Nhưng khác con người ở chỗ tuổi thọ chúng rất cao, nên công pháp chúng thấp nhất cũng phải tầng năm mươi trở lên.

Lý do mà bọn chúng chọn nơi này để cư ngụ là bởi vì ở đây có rất nhiều linh khí hội tụ. Mà một khi linh khí hội tụ nhiều thì cũng là nơi tồn tại không ít linh thảo hiếm, điều mà người tu hành nào cũng cần.

So với lũ Ma thú kia Trương Vệ chẳng khác gì một con kiến. Biết người biết ta chàng đã phong bế khí tức trước khi tiến vào, nhằm che giấu đi hành tung của bản thân.

Chàng chỉ có thể dùng khinh công cơ bản đặng di chuyển nhưng lại không dám đi bên dưới mặt đất vì lo sợ bên dưới lớp đất kia có những ma thú nằm ẩn nấp đằng sau. Chẳng may chạm phải chúng chẳng khác gì Trương Vệ đang chơi trò chơi một mạng cả.

Nhờ di chuyển trên những cành cây như linh hầu, mà chàng đã thuận lợi tiến vào rất sâu bên trong Ma Thú Hạch.

Thoáng chốc đã đi hơn bảy dặm. Khi cảm thấy đã vừa phải Trương Vệ bèn lấy ra quyển trục màu đen và cầm lên tay, đặng xem xét những chỉ dẫn từ bên trong.

Thứ đầu tiên Như Tuyết nhờ Trương Vệ tìm có tên là Hàn Nha Thảo. Tương truyền Điểu vương trải qua hàng ngàn năm tiếp thu tinh hoa Nhật Nguyệt biến thành một loài linh vật, tựa một loài cỏ, phải qua trăm năm mới thành một cây lớn đó là Hàn Nha Thảo, như thế thôi đã đủ thấy độ quý hiếm của nó.

Thật ra Như Tuyết đã biết được khả năng của Trương Vệ đến đâu nên mới cho chàng đến nơi này. Bởi vì chàng có một khả năng mà không phải ai cũng có được. Đó là cảm nhận không gian xung quanh rất tốt. Gọi tắt là Tâm Nhãn.

Qua chui rèn với Như Tuyết nó đã trở nên rất thuần thục.

Chàng đã dựa vào khả năng đặc biệt của bản thân hòng cảm nhận linh khí, tìm ra vị trí của Hàn Nha Thảo.

Trong cảm nhận của Trương Vệ, linh khí ở Ma Thú Hạch như những con trăn màu trắng với kích thước khổng lồ.

Chúng đang len lỏi trong từng ngóc ngách khắp khu rừng nguyên thủy này. Có những nơi chúng cuộn tròn lại với số lượng rất đông. Có thể những nơi đó là nơi linh khí cực thịnh nhất.

Nhận thấy điều đó, Trương Vệ di chuyển nhanh về hướng mà nhiều nguồn linh khí tích tụ kia.

Thì bất chợt, quang cảnh xung quanh buộc chàng phải dừng lại.

Mặc dù đang là giữa trưa oi bức nhưng không khí nơi đây lại rất ẩm thấp. Đã vậy còn có những hiện tượng kỳ lạ khó mà giải thích được. Những mảng băng kèm bọt khí lạnh đã bám lấy những thứ tại nơi này. Từ mặt cỏ đến những nhánh cây khuất ánh nắng. Theo như quyển trục ghi chép thì đây chính là môi trường mà Hàn Nha Thảo sinh trưởng.

Trước khi hạ thấp xuống đặng tìm kiếm thì chàng dừng lại trên một nhánh cây to mà quan sát nhất cử nhất động của nơi đây. Vì những linh dược kiểu này thường sẽ có Ma thú canh chừng.

Nhưng tuyệt nhiên không gian lại yên tĩnh đến lạ thường. Một chút khí tức phát ra cũng không hề có.

Hết cách Trương Vệ đành rời khỏi nơi trú ẩn trên cây mà điểm nhẹ gót chân xuống nền đất. Sau đó cố gắng phát huy tối đa tâm nhãn của bản thân nhằm nhận định nguy hiểm đang rình rập xung quanh. Độ chừng nữa nén hương mà vẫn không thấy điều gì bất thường, Trương Vệ mới nhấc chân lên mà bắt đầu tìm kiếm.

Thời gian cứ thế chậm rãi mà trôi đi, gần một canh giờ sắp trôi qua nhưng chàng vẫn không hề thấy được một dấu vết gì.

Nên chàng buộc phải dừng lại, để xem bản thân đã thiếu sót ở chỗ nào. Đột nhiên một luồng hàn khí kỳ lạ đã gây cho chàng một sự chú ý. Nó tỏa ra từ một bụi cây cách chàng chỉ vài bước chân. Lúc nãy chàng không tìm kiếm ở những bụi rậm như vậy. Vì chàng sợ rằng sẽ có những Ma Thú ẩn mình trong những nơi như thế này. Tâm nhãn không thể nhìn được vật trong vật nên lẽ đương nhiên sự an toàn luôn được chàng đặt lên hàng đầu.

Khi này luồng hàn khí đó càng lúc càng mạnh mẽ theo thời gian. Nó đã thôi thúc sự tò mò của Trương Vệ lên cao. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà chàng đã vô thức không khống chế được bản thân mà bước đến gần bụi cây kia.

Khi khoảng cách mỗi lúc một gần, tầm nhìn của chàng đã có thể nhìn vào sâu bên trong bụi cây thông qua những kẽ hở trên những chiếc lá.

Từ đó chàng đã nhìn thấy được một bông hoa màu trắng tuyết. Loại hoa kỳ lạ này trước giờ Trương Vệ chưa từng nhìn thấy trong bất kỳ cuốn sách nào. Ngoại trừ quyển trục mà Như Tuyết đã đưa.

Hàn Nha Thảo với thân màu xanh lá và chỉ có một bông duy nhất kèm với ba chiếc lá nhọn như lá trúc trên thân. Hoa của loại thảo dược này gồm năm cánh. Xếp thành hình dạng tương tự bông tuyết.

Từ hình dáng cho đến kích thước không thể lẫn vào đâu được thứ trước mặt chàng lúc này đây chính là Hàn Nha Thảo:

"Đã tìm thấy rồi, Hàn Nha Thảo." Trương Vệ vui mừng thốt nên lời.

Thấy vật cần tìm đã ở ngay trước mắt. Trương Vệ không chút do dự mà bước thêm vài bước nữa đặng tiếp cận.

Lúc này trong cảm nhận của chàng có một luồng khí màu xanh hung hãn ẩn trong bụi cây kia đang bắt đầu chuyển động. Ngay lập tức chàng dừng lại. Khi bàn chân chàng vừa đứng yên thì bất chợt những chiếc xúc tu màu xanh lục chứa đầy gai nhọn lao vút ra.

Do đã có sự chuẩn bị từ trước, nên vừa thấy hình ảnh lấp ló của xúc tu là chàng đã ngay lập tức nhảy ngược về phía sau vài vòng.

Trong lúc nhảy, lòng bàn tay thuận của chàng đã nhanh chóng tích tụ một nguồn năng lượng như ngọn lửa.

Và rồi.

Bùng...Phậc... Phậc... Phậc.

Chàng đã tiện tay vẽ ra một vòng tròn như thể một bánh xe lửa đang xoay vòng.

Đó là thức thứ nhất của Trương Gia Quyền "Hỏa Luân Xa".

Những chiếc xúc tu vẫn kiên trì bám đuổi theo Trương Vệ nhất quyết không buông tha cho chàng dễ dàng.

Cho nên khi chân của Trương Vệ vừa chạm đất, chàng đã thuận tay điều khiển Hỏa Luân Xa từ phía xa như thể đó một món vũ khí. Chém hết tất cả những thứ trong tầm mắt.

Hỏa Luân Xa sắc bén như đao kiếm mạnh mẽ thái nát những chiếc xúc tu như thái rau thái thịt.

Buộc những phần may mắn sót lại phải vội thu về.

Thuận thế Hỏa Luân Xa vẫn còn hiệu lực. Chàng đã tiếp tục vung tay hướng chiêu thức đến bụi cây đó mà chém.

Rẹt... Rẹt.

Nhiều vết chém chỉ trong một khoảnh khắc đã hoàn toàn phân chia bụi cây rậm rạp trước mắt thành nhiều mảnh nhỏ.

Những chất dịch màu xanh lục theo đó mà từ trong thân trào ra ngoài. Đây rất có thể là huyết của nó chăng.

Nếu là huyết thật thì thứ kia ắt hẳn là do Mộc yêu hóa hình mà thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK