Sau cùng Tống Chính Quốc cưới Giang Khởi Mộng.
Lúc Giang Khởi Mộng mới vừa gả vào nhà họ Tống, mẹ Tống đã nói, hi vọng Giang Khởi Mộng có thể kéo dài hương hỏa nhà họ Tống.
Lời này vào tai Giang Khởi Mộng, cảm thấy có phần khó chịu, cảm thấy mình gả vào nhà họ Tống, thành máy móc sinh dục!
Trước lúc bà ta gả vào, nghe nói mẹ Tống có tiếng trọng nam khinh nữ, Giang Khởi Mộng từng thật cẩn thận nghe, lúc ấy mẹ Tống nói như vậy: “Con trai con gái đều như nhau, đều mang dòng máu nhà họ Giang, đều là con ruột của Chính Quốc! Dù con sinh con gái, mẹ cũng yêu thương như báu vật!”
Giang Khởi Mộng kết hôn với Tống Chính Quốc một năm, thuận lợi mang thai, song khi làm kiểm tra, bác sĩ nói với mẹ Tống, nói trong bụng Giang Khởi Mộng mang thai con gái, vẻ mặt mẹ Tống lập tức thay đổi.
Giang Khởi Mộng từng trộm nghe thấy mẹ Tống nói chuyện với Tống Chính Quốc, âm thầm trách cứ bụng Giang Khởi Mộng không tốt, không thể mang con trai, không ít lần trách cứ bà ta.
Càng kỳ lạ hơn là, cuối cuộc trò chuyện, mẹ Tống còn nói: “Chính Quốc à! Bụng Khinh Mộng không tốt, nếu thai tiếp theo không thể mang con trai, con nên cưới một cô vợ lẽ đi! Huyết mạch nhà họ Tống chúng ta không thể mất! Tội bất hiếu có ba, không con là lớn nhất, mẹ vẫn còn đang chờ ôm cháu đây!”
Từ đó về sau, thái độ mẹ Tống với Giang Khởi Mộng cũng thay đổi.
Mãi đến lúc sinh con, đúng là con trai, bản kiểm trai lúc trước đã sai, mẹ Tống nhìn thấy sinh con trai, rất kinh ngạc, vô cùng vui sướng, thái độ với Giang Khởi Mộng tốt hơn.
Có con trai Tống Vân Tích, sau đó Giang Khởi Mộng lại lục tục sinh Tống Ân Nhã và Tống Ân Hi, thêm nữa Mộ Nhã Triết có phần cưng chiều Tống Ân Nhã và Tống Ân Hi, địa vị hai chị em trong nhà họ Tống gia mới vững vàng như vậy.
Nhưng mà, Mộ Nhã Triết thì không có những tư tưởng cổ hủ này, trong lòng anh thích con gái.
Lúc trước khi Tống Ân Hi vừa sinh, anh ôm vào trong lòng, đứa bé nhỏ như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiều nếp nhăn, đỏ bừng đỏ bừng, hai bàn tay nhỏ loạn xạ cầm nắm, ôm lấy ngón tay anh ngậm trong miệng, gặm đến ngọt ngào!
Sau đó khi da dẻ Tống Ân Hi nẩy nở, càng lúc càng đáng yêu, khiến anh yêu thương không hết.
Mỗi khi anh ôm nắm gạo nếp nhỏ vào trong ngực, thì vẫn luôn ảo tưởng, mình cũng có thể có một cô con gái như vậy, nho nhỏ, mềm mại, đáng yêu, xinh đẹp, thích kề cận anh, vui vẻ náo loạn trong lòng anh.
Chỉ vừa nghĩ, cũng đã cảm thấy thật hạnh phúc!
Chẳng biết lúc nào, tình cảm với “công chúa nhỏ” đã nảy ra trong lòng anh.
Vẫn muốn con gái.
Điểm này, cách nghĩ của hai cha cực kì giống nhau!
Nhất là lúc Vân Thi Thi ỷ vào có con trai che chở, nâng cao cằm dưới, đắc ý liếc anh, rơi vào trong mắt anh, rõ ràng là đang khoe khoang!
Suy nghĩ muốn con gái càng rộn rạo rồi.
Vì thế, anh nói điều này cho cô nghe!
Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng dán qua, cắn lỗ tai cô nói: “Chúng ta có thêm một đứa con gái nhé!”
Câu này, khiến mặt Vân Thi Thi càng đỏ!
Hai cha con này…
Cô quả thực không biết nên nói gì nữa!
Một người nói: “Sinh em gái cho con nha!”
Một người nói: “Chúng ta có con gái nha!”
Hai cha con giống y như nhau!
Muốn con gái, đâu phải nói có là có!?
Bao nhiêu người muốn sinh con trai, sau cùng sinh con gái.
Bao nhiêu người hy vọng con gái, sau cùng lại sinh con trai.