“Các người xác định đây là bảo vệ, chứ không phải là theo dõi?”
Đối với anh mà nói, đây không phải là bảo vể, mà là theo dõi, và anh thì luôn không thích việc này.
Mấy người này sắc mặt có chút gượng gạo, một người trong đó khéo léo trả lời: “Đà chủ không có ý gì khác, đà chủ chỉ là lo lắng cho anh, đắc tội với người bên kia, sợ bên đó sẽ cho người đi ám sát, vì vậy, liền phái chúng tôi đi theo anh!”
Sắc mặt Cung Kiệt dừng lại.
Trước đây, anh quả thực có đắc tội với một thủ lãnh của tập đoàn lớn, chuyện là khi đó anh tham gia phi vụ, cướp đi một phần thị trường của ông ta, đem về tay mình, khiến cho tập đoàn kia bị tổn thất không hề nhỏ, không thể nghi ngờ điều này đã chọc tới ông ta.
Phải biết rằng, khối thị trường này, vì có liên hệ tới quân sự và vũ trang, đây cũng chính là điểm trọng yếu của tất cả những bang phái khác, nó giống như một miếng thịt mỡ để trước mặt tất cả mọi phía.
Một món ngon như thế, lại bị Cung Kiệt đoạt lấy, phía bên kia chắc chắn sẽ không để anh yên.
Cung Thiếu Ảnh thấy anh lớn mật như vậy, khó tránh khỏi việc rước họa vào thân, vì vậy nên mới âm thầm phái người ngày đêm đi sau bảo vệ anh.
Cung Thiếu Ảnh đối với Cung Kiệt là vô cùng coi trọng.
Nguyên nhân coi trọng, ngoại trừ năng lực cực mạnh của Cung Kiệt ra, thì còn có một nguyên nhân vô cùng trọng yếu khác.
Đó chính là, trong người anh đang chảy dòng máu của Mộ Khuynh Thành.
Mộ Khuynh Thành, đó chính là người phụ nữ mà cha anh yêu nhất, cả đời ông cũng chính là theo duổi người phụ nữ này.
Cung Kiệt cũng chính là cốt nhục của cha anh với Mộ Khuynh Thành, khi còn sống, cha anh đặt không ít tâm huyết vào anh.
Cung Kiệt lúc chín tuổi mới trở lại nhà họ Cung, trải qua bao nhiêu gió tanh mưa máu, cộng thêm không ít sự giúp đỡ của Cung Thiếu Ảnh, anh mới có thể có được địa vị như bây giờ.
Vì vậy, Cung Kiệt là người vô cùng quan trọng đối với ông.
Chỉ là, anh lo lắng, Cung Thiếu Ảnh cử nhiều người đi theo anh như vậy, khó tránh khỏi sẽ phát hiện một chút manh mối liên quan tới Vân Thi Thi, nếu như để anh ta biết được sự tồn tại của cô, như vậy sẽ vô cùng rắc rối.
Chị bây giờ sống rất hạnh phúc, mặc dù anh không muốn thừa nhận sự thật này, nhưng hôm nay, khi nhìn gia đình mỹ mãn, đơn giản nhưng hạnh phúc, anh quả thực không đành lòng muốn phá vỡ nó.
Nghĩ tới những người này theo dõi mình lâu như vậy, tất cũng đã nắm được rõ ràng hành tung của Vân Thi Thi.
Anh liền chất vấn: “Những chuyện xảy ra ngày hôm nay, các người làm như chưa thấy gì, nghe không? Trở về nếu như cha tôi có hỏi tới, các người chỉ cần nói cả ngày hôm nay tôi nghỉ ngơi ở quán rượu!”
“Anh hai, những lời này… là có gì gì…?”
Cung Kiệt xách áo một người, lạnh giọng nói: “Hành tung của người phụ nữ kia ngày hôm nay, các người tốt nhất hãy coi như chưa thấy gì, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy cô ấy, nếu như để tôi biết được có ai làm khác, nói cho cha tôi, vậy thì các người cũng đừng mong yên ổn!”
Tất cả đều khẽ rùng mình.