Mộ Nhã Triết hạ mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, không khỏi thấy thoả mãn nhếch môi.
Anh thích loại cảm giác này.
Thích cảm giác được cô ỷ lại!
Muốn trở thành người đàn ông duy nhất cho cô dựa vào cả đời.
Mộ Nhã Triết rất đau lòng, lúc ôm cô không khỏi khẩn trương, lại ôm thật chặt, kìm nén, nhưng lại không buông ra.
Anh cứ như vậy ôm cô đi đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Mọi người phía sau đưa mắt nhìn nhau.
Cậu Mộ… Mới vừa rồi là đang cười sao?
…
Buổi chiều, Mộ Uyển Nhu đúng giờ đi tới cuộc hẹn ở cao ốc Trung Hoa.
Cao ốc Trung Hoa nằm trên phố Trường An, câu lạc bộ Trường An chiếm toàn bộ mười hai tầng của cao ốc Trung Hoa, vừa bước vào bên trong, đập vào mắt là vẻ hoà nhã cao quý, phong cách cung đình tinh xảo thời xưa.
Nghe nói, hội phí hàng năm ở đây lên tới hàng nghìn vạn.
Hội viên ở đây đều có thân phận, không phú thì quý, địa vị đều vô cùng hiển hách. Nếu như không có xuất thân cao quý thì không đủ tư cách bước vào nơi này.
Người gọi cô tới nơi này rốt cuộc là ai? Có thân phận gì?
Mộ Uyển Nhu mấp máy môi, tâm tình có chút khẩn trương.
Trong bưu kiện mới nhận là tư liệu, đều là báo cáo DNA thật của cô ta
Nếu mấy tờ báo cáo này rơi vào tay nhà họ Mộ… Cô ta không dám tưởng tượng ra điều gì đang chờ đợi mình.
Bất luận như thế nào, là địch hay là bạn, ít nhất là người này dùng bưu kiện uy hiếp cô ta, chứng tỏ rằng cô ta còn có đường sống, chứng tỏ rằng cô ta đối với hắn có giá trị lợi dụng.
Mộ Uyển Nhu chán ngán, liền nghĩ tới khả năng này.
Dựa theo số hiệu ghi trên bưu kiện, cô ta đẩy cửa ra, lọt vào trong mắt là phòng tiếp khách xa hoa. Cô ta giật mình, lập tức đóng cửa lại.
Hội sở tư nhân bảo mật vô cùng tốt.
Rất nhiều nhân vật lớn đều đến đây gặp mặt đều là vì tính bảo mật.
Mộ Uyển Nhu đi vào, ngắm nhìn bốn phía, trên bàn trà đặt một chồng tư liệu, tầm mắt cô ta rơi vào trên chồng tư liệu kia, nhíu mày.
Trong lòng có chút tò mò, những cái này là cái gì!
Cô ta hít một hơi, lần thứ hai ngắm nhìn bốn phía, lúc này mới cẩn thận đi lên phía trước, cầm lấy chồng tư liệu.
Ánh mắt đảo qua, cả người liền như bị sét đánh đến ngớ ra!
Những tư liệu này đều là tư liệu xuất thân của cô ta.
Nói trắng ra, đây là một báo cáo điều tra vô cùng tường tận.
Không gì không có, thậm chí ngay cả họ tên cha mẹ, địa chỉ gia đình, số điện thoại, số chứng minh thư, đơn vị công tác…Từng cái tường tận bày ra, vừa xem liền hiểu ngay.
Báo cáo DNA của cô ta sao lại ở chỗ này?
Không phải đã bị cô ta mua chuộc tiêu huỷ sao?
Cô ta nhớ rõ rất rõ ràng, những cái này đều đã bị đốt, thậm chí ngay cả mẫu DNA cũng bị cô ta tiêu hủy rồi.
Bác sĩ làm giám định DNA cho cô ta cũng đã xuất ngoại rồi.
Nhưng báo cáo này làm sao có thể xuất hiện ở đây?!
Người hẹn cô ta gặp mặt rốt cuộc có ý đồ gì?!
Chẳng lẽ… Là bác sĩ kia lén giấu đi một bản?
Không có khả năng. Giữa bọn họ đã ký cam kết giữ bí mật.
Huống hồ, cô ta cho anh ta rất nhiều tiền, đủ cho anh ta sống thanh thản nửa đời sau rồi!
Vậy có thể là ai?
Mộ Uyển Nhu đọc qua tư liệu nhanh như gió, những thứ này cô ta rất muốn huỷ đi!
Là ai?!
Rốt cuộc là ai?!
Rốt cuộc là ai nắm giữ bí mật này!?