" Vậy mọi người cứ làm việc với nhau, tôi xin phép đi ra ngoài!" Cô ta nói rồi mở cửa đi ra.
" Cũng còn biết điều đấy, tôi cứ tưởng cô ta chai mặt muốn ở lại cơ!" Max lên tiếng xỉa xói, hắn là người rất thù dai.
" Vũ tiểu thư, đây là bản hợp đồng mới, sau khi chỉnh sửa lại theo ý muốn của cô. Cô xem thử, còn chỗ nào không vừa ý nữa không? Tôi sẽ sửa lại ngay!" Trợ lý để hợp đồng lên bàn cho Vũ Đình rồi lên tiếng.
Vũ Đình mỉm cười gật đầu, cô và Max cùng xem lại hợp đồng. Vệ Tư Hàn đúng là hào sản, cô chỉ là diễn viên mới, còn chưa có tiếng trong nước. Vậy mà cát- sê hắn đã trả ngang ảnh hậu Tần Lam, này khiến cô cũng ngại quá đi.
" Vệ Tư Hàn, mức thù lao này cũng cao quá đi!Đối với diễn viên mới vào nghề như tôi thật không hợp!" Cô nhìn Vệ Tư Hàn nói, cô biết hắn vì Lạc Ninh Hinh nên mới đối xử tốt với cô. Nhưng cô không thể vì thế mà lợi dụng hắn được.
" Vũ Đình, cô cũng đừng ngại! Thật ra tôi xem cô như em gái của mình, cô cứ ký vào đi! Xem như tôi tiếp thêm động lực cho cô vậy. Tôi tin vào mắt nhìn của mình, cô sau này chắc chắn sẽ nổi tiếng! Đến lúc đó, phải ký hợp đồng dài hạn với chúng tôi đấy." Vệ Tư Hàn đáp lại lời cô.
" Vậy chúng tôi cảm ơn Vệ thiếu gia rất nhiều!"
" Vũ Đình, mau ký vào đi! Đây là cơ hội tốt!" Max thấy Vũ Đình còn lưỡng lự, hắn liền lên tiếng.
Biết không thể từ chối, Vũ Đình chỉ còn cách nhận đặc ân này của hắn. Ký xong, cô đưa hợp đồng lại cho bọn họ.
" Vũ Đình, hợp tác vui vẻ!" Vệ Tư Hàn đưa tay về phía cô nói.
" Hợp tác vui vẻ!" Vũ Đình nở nụ cười đáp lại thành ý của hắn.
" Vũ tiểu thư, ngày mai 8 giờ cô hãy đến đây chụp hình cho quảng cáo. Cô và Tần Lam sẽ cùng làm người đại diện cho chúng tôi." Trợ lý đứng bên cạnh nói.
" Cái gì, Vũ Đình phải chụp hình chung với cô ta à? Trời đất ơi, tôi không thích chút nào!" Max nghe đến đó thì kêu lên hãi hùng.
" Max, được rồi mà! Không sao đâu!" Vũ Đình lên tiếng trấn an hắn.
" Cô ta mà dám đụng vào cô, tôi sẽ khô máu với cô ta!" Max đanh thép nói, bởi hắn ta cũng rất thương Vũ Đình.
" Anh cứ yên tâm đi! Vũ Đình ở chỗ tôi sẽ không ai dám làm gì cô ấy đâu." Vệ Tư Hàn quả quyết nói.
" CẬU NÓI THÌ HAY LẮM! HÔM NAY LÚC CÔ ẤY BỊ NGƯỜI TA KHINH RẺ THÌ CẬU Ở CHỖ NÀO HẢ?"
Mặc Vũ và Lục Thần Vũ đồng thanh nói, không chừa cho hắn chút mặt mũi nào.
" Này, hai người đừng như vậy chứ! Cho tôi chút thể diện được không?" Vệ Tư Hàn mặt đau khổ nói.
" Vốn dĩ cậu làm gì có thể diện!" Lục Thần Vũ không màng đến tình anh em lâu năm, mà trả lời hắn.
" Lục Thần Vũ, tôi và cậu đoạn tuyệt quan hệ đi!" Vệ Tư Hàn điên tiết kêu gào.
Mặc Vũ thì ngồi đó bình thản uống trà, bàng quang thế sự.
" Nếu không có chuyện gì nữa, thì tôi về trước đây!" Vũ Đình cũng không muốn ở đây nghe bọn họ cãi vã, nên cô quyết định ra về.
Lục Thần Vũ nhìn cô rời đi, hắn có chút hụt hẫng. Con người đúng là sinh vật kỳ lạ, yêu nhưng lại không chịu nói, cứ thích làm trò hề ngu ngốc như thế.
Bỗng nhiên hắn đứng bật dậy, vớ lấy thứ gì trên bàn rồi chạy ra ngoài.
" Ahh, cái tên điên này! Chai thuốc trị sẹo đắt tiền của tôi, hắn lại lấy đi mất rồi. Cái đồ không có lương tâm!" Vệ Tư Hàn nổi đóa hét lớn.
Ở dưới, Vũ Đình và Max đã đi đến cửa. Lục Thần Vũ nhanh chóng đuổi kịp, hắn chạy đến trước mặt cô đưa lọ thuốc nhỏ.
" Thứ này rất tốt! Mỗi ngày bôi hai lần, sẽ không để lại sẹo đâu. Làm diễn viên không nên có sẹo trên người." Hắn thở dốc nói.
" Cảm ơn!" Vũ Đình vẫn lạnh nhạt trả lời hắn.
Rồi cô và Max nhẹ lướt qua hắn, đi về phía đỗ xe. Nhìn cô lạnh lùng như thế, hắn rất khó chịu. Vũ Đình bây giờ có thể thân thiết với Vệ Tư Hàn, Mặc Vũ duy nhất chỉ có hắn là không.
Ngồi trên xe, cô cứ nắm chặt lấy chai thuốc nhìn ngắm, khiến Max cũng cảm thấy lạ.
" Này chai thuốc có gì đặc biệt sao? Cô cứ nhìn nãy giờ, rồi còn cười như một người điên nữa!" Hắn không nhịn được mà hỏi cô.
" Chai thuốc không có gì đặc biệt cả! Nhưng người đưa lại là người đặc biệt!" Vũ Đình cười buồn trả lời hắn. Với cô Lục Thần Vũ luôn là người đặc biệt.
" Cô thích anh ta? Sao lúc nãy tỏ ra lạnh lùng làm gì? Mà tôi thấy anh ta cũng có tình cảm với cô mà! Nếu cô hẹn hò với người như thế thì tôi không có ý kiến! " Max thắc mắc hỏi.
" Anh cũng thấy như vậy? Nhưng mà anh ta không thích tôi đâu! Bởi vì tôi là bạn của Hinh Hinh, nên anh ta mới đối xử tốt với tôi mà thôi." Vũ Đình cay đắng nói.
" Tôi lại không thấy vậy!" Max phản bác lời cô nói.
Vũ Đình lại không có trả lời, cô đưa mắt nhìn cảnh vật bên ngoài cửa kính, lòng cảm thấy nặng trĩu.
______To be continued______