" Đình Đình, này là con của cậu và Lục Thần Vũ sao?" Cô thắc mắc hỏi.
Vũ Đình gật đầu mỉm cười, cô đi đến bế con trai lên." Vào trong trước đi, bên ngoài nói chuyện không tiện!"
Trong phòng bệnh, Vũ Đình đã kể cho Lạc Ninh Hinh nghe chuyện của mình, dù sao cô cũng không muốn giấu người bạn thân này nữa. Cô cũng lựa chọn tha thứ cho Lục Thần Vũ, cũng như cho bản thân và hai đứa trẻ một mái ấm đầy đủ.
" Đình Đình, xin lỗi vì khi cậu khó khăn mình đã không thể bên cạnh!" Lạc Ninh Hinh xúc động nói, phụ nữ mang thai rất là nhạy cảm.
" Ninh Hinh, cậu không có lỗi! Là do mình muốn trốn tránh mà thôi, mình mới là người phải nói câu xin lỗi!" Vũ Đình nhẹ lắc đầu đáp, tình bạn của hai người là thứ gì đó trân quý, mà cô không thể nào bỏ lỡ.
Tiểu Duệ thong thả ngồi trên ghế, cậu bé đưa mắt nhìn Minh Nhật chằm chằm, dường như đang quan sát gì đó.
" Mommy, em trai này hình như không ổn rồi!" Đột nhiên cậu bé lên tiếng.
Minh Nhật sắc mặt lúc này cực kỳ tệ, da cậu bé trắng nhợt, hai tay ôm lấy ngực đau đớn. Xem ra bệnh tình cậu bé lại trở nặng rồi, lần này còn có vẻ nguy hiểm hơn.
" Tiểu Nhật, con làm sao vậy? Đừng làm mami sợ! Trả lời mami đi, con cảm thấy thế nào?" Vũ Đình hoảng hốt chạy đến, cô ôm con trai vào lòng hỏi han.
" Ầm!"
Lục Thần Vũ lúc này tông cửa chạy ra ngoài, hắn đi tìm bác sĩ đến, hơn ai hết hắn là người hiểu rõ bệnh tình của thằng bé nhất. Bác sĩ nhanh chóng có mặt, bọn họ lập tức đưa cậu bé vào phòng cấp cứu.
" Làm sao bây giờ đây! Tiểu Nhật phải làm sao bây giờ?" Vũ Đình bên ngoài khóc nức nở, cô không biết làm sao để giúp con tốt hơn.
" Đừng lo lắng, bác sĩ sẽ giúp thằng bé! Em lúc này là chỗ dựa cho con, vì thế em phải giữ gìn sức khỏe, đừng để bản thân ngã xuống!" Lục Thần Vũ ôm cô trấn an, thật ra trong lòng hắn cũng như lửa đốt.
Đến giờ vẫn chưa tìm được tim cho Minh Nhật, hắn như ngồi trên đống lửa, không biết con trai có qua khỏi hay không?
" Đình Đình, ông trời sẽ không phụ lòng người tốt đâu! Tiểu Nhật sẽ ổn thôi!" Lạc Ninh Hinh đứng bên cạnh cũng lên tiếng.
Sau hai giờ bác sĩ vật lộn với tử thần, thì ca phẫu thuật cũng xong." Lục thiếu gia, tạm thời thì chúng tôi đã cố gắng giữ lại tính mạng cho bệnh nhi! Nhưng cậu bé chỉ có bốn mươi tám tiếng thôi, chức năng của tim đã ngưng hoạt động, bây giờ cậu bé phải cầm cự bằng máy. Nếu như không kịp thời phẫu thuật thay tim, cậu bé chắc chắn sẽ không qua khỏi!" Bác sĩ thông báo một tin sét đánh cho hắn.
" Cái gì? Không thể như vậy? Minh Nhật, thằng bé không thể nào xảy ra chuyện được? Thần Vũ, cứu con cho em đi, em không thể mất thằng bé được!" Vũ Đình nước mắt tuôn như mưa, cô túm lấy cánh tay của Lục Thần Vũ cầu xin hắn.
Quá sốc trước tin tức này, Vũ Đình không thể chịu nổi mà ngất lịm, chuyện xấu liên tục ập đến, cô làm sao mà chịu cho nổi đây?
" Đình Đình, em có sao không? Bác sĩ, cứu người đi!" Lục Thần Vũ thấy cô ngất đi, hắn hoảng loạn kêu lên.
Bác sĩ lại nhanh chóng đưa cô vào phòng hồi sức, Lục Thần Vũ lúc này trên vai là gánh nặng vô cùng lớn. Việc tìm nội tạng thích hợp cho Minh Nhật là vô cùng khó, đầu hắn như muốn nổ tung.
Âu Dương Tư Thần cũng không thể đứng yên, anh gấp rút liên lạc với người của mình, bảo bọn họ tìm gấp trái tim thích hợp cho Minh Nhật.
" Đình Đình thật đáng thương, cậu ấy khi nào thì mới hết cực khổ đây?" Lạc Ninh Hinh mắt ngấn lệ nói.
" Còn nước còn tát, dù chỉ có 1% cơ hội sống sót, thì chúng ta cũng phải hi vọng!" Âu Dương Tư Thần vỗ về cô đáp.
" Em trai này thật là khổ, trên người ghim nhiều ống như vậy, chắc là đau lắm!" Tiểu Duệ đứng bên ngoài cửa kính nhìn vào, cậu bé lắc đầu nói.
Biệt thự Williams.
Ông ấy bây giờ rất tức giận, không thể tin là bản thân suýt chút nữa là hợp tác với người vô đạo đức như Lục Thần Vũ.
" Lục Thần Lôi, cái tên đểu cáng này, tốt nhất là đừng để tôi gặp lại cậu ta!" Ông ấy ngồi xuống sô pha, lớn tiếng mắng người.
" Chủ tịch, thật may là chúng ta đã phát hiện ra sớm, nếu không lại tin lầm người!" Trợ lý bên cạnh còn phụ họa nói thêm.
" Ai mà ngờ được cơ chứ? Cậu ta cho tôi cảm giác rất tin tưởng, vậy mà..." Williams thất vọng nói. Lần hợp tác này ông ta rất mong chờ, bây giờ lại trở nên thế này, ông ta cũng không vui vẻ gì.
Ở trên lầu, phu nhân Layla sau khi nhận được tin tức ở bệnh viện, bà ấy hớt hãi chạy xuống!" Lão gia, không xong rồi! Bệnh viện vừa mới gọi đến đây, họ nói tình trạng con trai chúng ta đột nhiên chuyển biến xấu, nguy cơ tử vong rất cao!" Phu nhân Layla nức nở nhìn ông ấy nói.
" Cái gì? Thằng bé đã trở thành người thực vật rồi, ông trời còn muốn mang nó đi luôn hay sao? Vào bệnh viện ngay!" Williams đầu óc choáng váng, ông ta đau đớn kêu lên.
Tài xế cấp tốc đưa hai người đến bệnh viện. Phu nhân Layla vừa xuống xe đã vội chạy vào trong, con trai là cả sinh mệnh của bà ấy, đứa trẻ mà mất đi bà ấy khẳng định sẽ ngã quỵ mất.
____** To Be Continued **____