" Lạc Ninh Hinh, có phải do anh chiều em quá, nên em sinh hư có phải không?" Âu Dương Tư Thần thủ đoạn ngăn cản bàn chân cô làm loạn nói.
" Em là muốn hư hỏng một chút, Tư Thần anh muốn phạt em sao?" Lạc Ninh Hinh hơi nghiêng đầu, cái miệng nhỏ xinh đáp, gương mặt cô đầy dụ hoặc.
Lạc Ninh Hinh mặt ửng đỏ, lúc nãy ở bữa tiệc cô cũng uống lên không ít rượu, nên bây giờ trong người cũng có chút hơi men. Nhưng gương mặt như dụ dỗ của Lạc Ninh Hinh, làm hô hấp của Âu Dương Tư Thần nhanh hơn, thần kinh anh căng chặt.
" Được, nếu em thích thì anh chiều!" Âu Dương Tư Thần mỉm cười tà mị nói, anh vứt luôn khăn lông trên tay, ôm lấy eo Lạc Ninh Hinh mà hôn xuống.
Lạc Ninh Hinh nghịch ngợm, cô cũng câu lấy cổ Âu Dương Tư Thần mà phối hợp. Không khí trong phòng tắm càng lúc càng nóng lên, Âu Dương Tư Thần càng kịch liệt quấn lấy môi Lạc Ninh Hinh, nhẹ nhàng cắn mút. Bàn tay lại du tẩu ra phía sau Lạc Ninh Hinh, từ từ nắm khóa kéo váy của cô mà tuột xuống.
Âu Dương Tư Thần lại tiến sâu hơn, dù khoan miệng của Lạc Ninh Hinh không còn lạ lẫm gì với anh. Đầu lưỡi nóng bỏng quen thuộc của anh, lại quấn lấy ướt át đầu lưỡi Lạc Ninh Hinh cuồng nhiệt mà **** *** hết tư vị bên trong. Không khí của Lạc Ninh Hinh như bị Âu Dương Tư Thần cướp lấy, cô bắt đầu khó thở, đưa tay đẩy anh ra.
" Ah... Tư Thần, anh làm em suýt thì chết ngạt!" Cô thở dốc trách móc anh.
" Đây không phải điều em muốn sao?" Âu Dương Tư Thần thích thú hỏi cô, là cô trước khiêu khích anh, nên bây giờ anh chỉ là giúp cô thỏa mãn mà thôi.
Anh ghé sát cô, rồi đùa nghịch cắn nhẹ vào vành tai đã ửng đỏ của Lạc Ninh Hinh.
" Ah..." Cô lại không chịu được mà kêu lên, da mặt Lạc Ninh Hinh vốn mỏng, đâu có dày như ai kia. Gò má cô đã ửng hồng vì men rượu, lại còn bị Âu Dương Tư Thần kích thích.
" Tiểu bảo bối, em còn muốn hư hỏng nữa không?" Âu Dương Tư Thần lại hỏi cô, vẻ mặt anh rất là đắc ý.
" Không chơi nữa! Em muốn đi ngủ!" Lạc Ninh Hinh nhíu mày không vui nói.
" Hừm, muộn rồi!" Âu Dương Tư Thần nhướng mày nhìn cô đáp lời.
Tay anh lại nhanh chóng rũ chiếc váy dạ hội gợi cảm của cô xuống, Lạc Ninh Hinh cơ thể trần trụi chỉ còn mỗi nội y trên người lộ trước mặt anh. Bàn tay Âu Dương Tư Thần tiến đến đôi gò bồng đảo căng tròn của cô, kéo nội y trễ xuống mà xoa nắn, Lạc Ninh Hinh cơ thể căng còn hơn dây đàn. Nụ hoa nhỏ vốn nhạy cảm của cô đã bị Âu Dương Tư Thần làm cho ***** **** cả lên.
" Ah...ân...ưm...Tư Thần..." Lạc Ninh Hinh không khống chế nổi mà phát ra âm thanh nỉ non.
Âu Dương Tư Thần cũng không vì thế mà buông tha cho cô, tay anh theo đường cong mà trượt dài xuống vòng ba đầy đặn của cô nắn bóp. Bao nhiêu đó vẫn chưa là đủ, anh thủ đoạn lại cởi sạch hai mảnh vải nhỏ của cô xuống.
" Bảo bối, em hôm nay thật sự rất đẹp!" Âu Dương Tư Thần vuốt ve gương mặt nhỏ của cô nói, trên trán đã cô đã lấm tấm vài giọt mồ hôi.
Miệng nói tay làm, anh mon men đến nơi tư mật của cô mà khuấy đảo, ngón tay thon dài chạm vào điểm G của cô, khiến Lạc Ninh Hinh như muốn phát điên.
" Ah...Tư Thần...anh tha cho em đi!...em biết lỗi rồi!" Lạc Ninh Hinh cơ thể co rút lại, miệng há hốc cầu xin Âu Dương Tư Thần.
" Bảo bối, không kịp nữa rồi! Lửa đã đốt lên rồi, thì khó dập tắt lắm!" Âu Dương Tư Thần khóe môi đưa lên cao đáp, Lạc Ninh Hinh bây giờ có chạy đằng trời cũng khó thoát.
Lạc Ninh Hinh thở hồng hộc, cô ôm cổ Âu Dương Tư Thần làm điểm tựa, cơ thể cô bây giờ rất mệt mỏi. Ngón tay của anh vẫn còn trêu chọc nơi tư mật của cô, cho đến khi bên dưới cô ướt đẫm.
" Bảo bối, em đã chuẩn bị xong chưa?" Âu Dương Tư Thần lúc này mới rút tay lại, anh nâng cao chân cô lên hỏi.
Lạc Ninh Hinh chưa kịp trả lời, thì bên dưới cậu bé của Âu Dương Tư Thần đã mạnh mẽ đâm sâu vào, một cảm giác sung sướng chạy khắp cơ thể cô.
" Ah...ah...ưm...ư..." Lạc Ninh Hinh ôm chặt Âu Dương Tư Thần rên rỉ, cả người cô như có một luồng điện chạy dài, mỗi lần ra vào của anh đều làm cô muốn quay cuồng.
Tư thế này cũng thật làm cô xấu hổ đi, không phải trên giường như mọi khi, mà lại là bồn rửa mặt trong phòng tắm. Lần trước trong hầm rượu đã làm cô xấu hổ muốn chết rồi, thêm lần này nữa chắc cô không dám ngẩng đầu nhìn người mất.
" Ah...Cảm giác này...ư...thật là thích quá..." Lạc Ninh Hinh đầu óc đã bị dục vọng chiếm hữu.
" Bảo bối,...thả lỏng cơ thể một chút nào..." Âu Dương Tư Thần bên dưới bị Lạc Ninh Hinh giữ chặt, anh phải lên tiếng để cô thả lỏng một chút.
Lạc Ninh Hinh thật ngoan, cô bắt đầu buông lỏng cơ thể. Âu Dương Tư Thần tốc độ lại nhanh hơn, đưa hai người đến đỉnh cao khoái lạc.
" Ah...Tư Thần...Em...không chịu nổi..." Lạc Ninh Hinh bất ngờ với tốc độ của anh, cô nắm lấy đầu tóc anh nói, hơi thở của cô đứt quãng.
______To be continued______