Âu Dương Tư Thần cảm thấy cơ thể đang dần nóng hơn, anh quyết định bỏ máy tính xuống, đi đến chỗ Lạc Ninh Hinh." Bảo bối, để anh giúp em sấy tóc!" Anh nhẹ giọng nói, tay đã giành mất cái máy của cô.
Lạc Ninh Hinh cũng không để ý nhiều, cô mỉm cười gật đầu. Âu Dương Tư Thần nhẹ nhàng sấy tóc cho cô, nhưng ánh mắt lại đang mưu tính chuyện gì đó. Bản năng đàn ông đang trỗi dậy mạnh mẽ, anh sắp không khống chế được mình nữa rồi.
" Bảo bối, em thật thơm!" Anh ghé sát vành tai cô thì thầm, không ngừng ngửi mùi hương thơm ngào ngạt trên cơ thể của cô.
" Đừng tưởng là em không biết anh đang muốn gì!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười đáp, cô xoay người lại, vòng tay choàng cổ anh vẻ mặt đầy dụ hoặc.
Âu Dương Tư Thần không nói gì nhiều, anh liền cúi xuống hôn lên môi cô, một nụ hôn đầy ngọt ngào và kích thích. Nếu Lạc Ninh Hinh đã biết ý đồ của anh rồi, vậy thì anh cũng không cần phải làm trò nữa.
Đôi tay rắn chắc của Âu Dương Tư Thần nhanh chóng nhấc bổng cô lên, anh đặt cô ngồi trên bàn trang điểm, để có thể dễ dàng hành động. Cánh môi non mềm của Lạc Ninh Hinh không ngừng bị anh cắn mút, đầu lưỡi ướt át lại càn quét bên trong khoang miệng của cô không ngừng.
" Ah..." Lạc Ninh Hinh không nhịn được mà kêu lên, khi bàn tay của anh với vào lớp váy ngủ của cô mà xoa nắn.
Âm thanh nỉ non của cô, lại như một liều thuốc kích thích, làm Âu Dương Tư Thần trở nên sôi sục hơn. Anh nhẹ lướt xuống cổ cô mà hôn xuống, mỗi một nơi đi qua sẽ để lại một dấu vết đỏ ửng.
Bấy nhiêu vẫn chưa đủ, Âu Dương Tư Thần đưa tay rũ xuống làn váy ngủ mỏng manh của cô. Làn da trắng mịn lộ ra trước mặt anh, nhưng ở bụng có một vết sẹo dài, làm cho cô không còn dáng vẻ hoàn mỹ như trước kia. Động tác của Âu Dương Tư Thần khựng lại, anh trầm mặc nhìn vết sẹo.
" Cái này làm anh không thích sao? Quả thật đúng là có hơi xấu xí!" Lạc Ninh Hinh ngượng ngùng lên tiếng, cô đưa tay muốn che đi khuyết điểm của mình.
" Không có, vết sẹo này rất đẹp! Em có như thế nào, vẫn là người con gái đẹp nhất trong lòng anh!" Âu Dương Tư Thần lắc đầu đáp, anh lại cúi xuống hôn nhẹ lên bụng cô. Người con gái vì anh mà sinh nở cực khổ như thế, anh làm sao có thể chán ghét vết sẹo của cô chứ. Anh chỉ là cảm thấy đau lòng, trong lúc cô đau đớn, anh lại không thể ở bên cạnh.
" Dẻo miệng!" Lạc Ninh Hinh cảm động nói, cô thật sự đã chọn đúng người mà mình có thể bên cạnh, người đàn ông này vẫn luôn yêu thương và che chở cho cô.
Không khí ngọt ngào bao trùm lấy căn phòng lớn, Âu Dương Tư Thần cơ thể lực lưỡng áp Lạc Ninh Hinh trên giường. Anh nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực mềm mại căng tròn, kích thích những nơi nhạy cảm trên người cô.
" Ah...Tư Thần...anh nhẹ một chút..." Lạc Ninh Hinh không chịu nổi, cô kêu lên.
Âu Dương Tư Thần cơ thể đã nóng đến cực điểm, anh giơ tay cởi đi áo tắm của mình, cơ bụng 6 múi lộ ra trước mắt cô. Bên dưới vật nhỏ nóng hổi đã chạm đến nơi tư mật của cô mà cọ xát. Lạc Ninh Hinh cảm nhận được một luồng điện chạy khắp cơ thể, mật dịch của cô không ngừng chảy ra.
" Bảo bối, anh vào đây!" Âu Dương Tư Thần hôn lên trán cô nói, phía dưới vật nhỏ cũng theo anh mà tiến sâu vào trong.
Lạc Ninh Hinh hô hấp như ngừng lại, mỗi một lần anh ra vào, đều khiến đầu óc cô mụ mị." Ư...ưm..." Cô lại không khống chế được mà rên rĩ. Âu Dương Tư Thần bây giờ như một dã thú, ăn cô đến sạch sẽ, đàn ông cấm dục lâu ngày thật đáng sợ.
Chuyển động của anh càng lúc càng nhanh, hơi thở anh cũng nặng nề hơn rất nhiều. Rất nhanh vật nhỏ của anh đã chạm đến điểm G của cô, Lạc Ninh Hinh mồ hôi đầm đìa thở dốc.
" Tư Thần...em không chịu nổi nữa..." Cô ôm chầm lấy anh giọng đứt quãng kêu lên. Không khí trong phòng nóng hơn bao giờ hết, tiếng thở cùng âm thanh xác thịt va chạm vào nhau đều đặn. Cả hai nhanh chóng đạt đến đỉnh cao khoái lạc.
" Gyaaaa!" Âu Dương Tư Thần gầm nhẹ một tiếng, một chất lỏng nóng ấm tràn vào nơi tư mật của Lạc Ninh Hinh. Cô xụi lơ nằm trong vòng tay anh, cơ thể như bị vắt kiệt sức rồi.
Cứ tưởng mọi chuyện đã xong, nhưng dường như vật nhỏ của anh vẫn chưa thấy đủ, Âu Dương Tư Thần lại trở nên khó chịu rồi. Ở Lạc Ninh Hinh còn đang mê mang, thì bên dưới lại một lần nữa bị anh khuấy đảo.
" Tư Thần!" Cô kinh ngạc kêu lên, nhưng là rất nhanh lý trí lại bị dục vọng chiếm giữ. Hai người lại quấn lấy nhau, tiếp tục triền miên.
Trời gần sáng, Âu Dương Tư Thần mới chịu buông tha cho cô, còn Lạc Ninh Hinh lúc này cơ thể rã rời. Cô căn bản không thể nào chịu nổi sức lực của anh, liền kiệt sức mà ngủ thiếp đi. Âu Dương Tư Thần giúp cô lau người sạch sẽ, rồi mới thỏa mãn ôm cô vào lòng mà ngủ.
Phải đến buổi trưa, Lạc Ninh Hinh mới có thể rời giường, trong tình trạng mệt nhoài. Nhìn dấu vết mờ ám trên cổ, cô lại cảm thấy xấu hổ.
_____** To Be Continued **_____