" Tôi nói bà không nghe à? Mau rời khỏi đây ngay đi!" Vị đổng sự kia bị vẻ mặt trơ trẽn của bà ta kích động, ông ta bát cao âm thanh hơn nói.
" Chậc, ông ngồi xuống đi! Tuổi cao rồi mà nóng giận như thế không tốt cho sức khoẻ đâu! Chờ một lát nữa ông sẽ biết vì sao tôi lại ngồi ở đây!" Hứa Vân Du nhếch môi cười châm chọc ông ta.
Vị đổng sự sắc mặt càng lúc càng khó coi hơn, Hứa Vân Du là coi trời bằng vung mà, tùy tiện bước vào Lâm Thị diễu võ vương oai.
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
" Mau gọi bảo vệ vào đây!" Ông ấy nhìn trợ lý của mình lớn tiếng ra lệnh.
" Ngài cứ từ từ, đừng gấp đuổi tôi như vậy chứ? Trong tay tôi có tài liệu mật của Lâm Thị ở đây, nếu các người làm tôi không vui, thì tôi không biết bản thân mình sẽ làm ra chuyện gì đâu?" Hứa Vân Du hơi hơi nghiêng đầu nhìn vị đổng sự kia, rồi lấy tư liệu mật đặt lên bàn.
" Bà tại sao có thứ này? Là ai đã đưa nó cho bà?" Vị đổng sự đứng bật dậy, ông ấy đập tay lên bàn trừng mắt phẫn nộ nhìn bà ta.
" Ở đâu có không quan trọng! Nhưng nếu tôi mang thứ này đem bán đi, thì các người sẽ không còn cơ hội đứng ở đây lớn giọng với tôi đâu!" Hứa Vân Du nãy giờ cũng nhịn rất nhiều rồi, bà ta trợn mắt đanh giọng nói.
Tất cả cổ đông và đổng sự đều hiểu, tài liệu kia nếu bán cho đối thủ thì Lâm Thị chắc chắn sẽ sụp đổ. Bọn họ rất phẫn nộ, nhưng đứng trước Hứa Vân Du đang có lợi thế trong tay, bọn họ phải cúi đầu đè nén cơn thịnh nộ xuống.
" Nếu mọi người ở đây không còn thắc mắc gì nữa, vậy tôi sẽ nói với mọi người một chuyện. Tôi tin rằng các vị ở đây đều đang rất không hài lòng với Lâm Văn Thành, cho nên tôi muốn yêu cầu một chuyện nho nhỏ."
" Lâm Văn Thành trước đó đã lấy 15% cổ phần bán đi, mục đích là để có tiền xoay vốn cho dự án mới. Bây giờ trong tay ông ta chỉ còn 25% cổ phần mà thôi, tôi muốn mọi người dùng sức ép ông ta nhả ra số cổ phần còn lại. Để ông ta rời khỏi chiếc ghế tổng giám đốc, hay đúng hơn là rời khỏi Lâm Thị." Hứa Vân Du miệng thì nói, nhưng mắt lại chăm chú nhìn đến bộ móng đỏ rực của mình, bà ta chẳng để những người ngồi ở đây vào mắt.
" Vậy ai sẽ là người đủ tư cách điều hành tập đoàn, thay thế Lâm Văn Thành thay đổi cục diện này?" Một vài người thắc mắc lên tiếng.
" Dĩ nhiên sẽ là tôi rồi! Các người nghĩ ai đủ tư cách hơn tôi đây? Mặc dù tôi chỉ có 5% cổ phần mà thôi, nhưng tôi có kim bài miễn tử ở đây mà! Mà nếu mọi người không thích, thì tôi sẽ bỏ tiền ra mua lại 25% cổ phần của Lâm Văn Thành vậy!" Hứa Vân Du tự tin trả lời, bà ta liếc nhìn tập tài liệu trên bàn.
" Ngông cuồng!" Những vị đổng sự không hài lòng với thái độ của bà ta, bọn họ gầm lên.
" Ha, các vị nóng nảy quá đấy! Thế này làm sao mà chúng ta làm việc chung được đây? Hay là để đến khi tôi lên làm tổng giám đốc, rồi thay người một lượt luôn? Yên tâm, tôi sẽ chọn người nghe lời và không nóng tính như các vị ở đây!" Bà ta lắc đầu tỏ vẻ không vui đáp.
" Có vẻ như tôi phải dập tắt vọng tưởng của bà rồi! Hứa Vân Du, vui mừng hơi sớm nhỉ?" Từ ngoài cửa vọng vào một giọng nói nam tính, không kém phần bá đạo.
Ánh mắt của tất cả những người đang ngồi bên trong đều hướng về cửa ra vào. Đập vào mắt họ là những gương mặt không hề xa lạ, bọn họ lập tức kinh ngạc đến rồi.
Hứa Vân Du cũng đưa mắt nhìn qua, bà ta có chút giật mình, khi nhìn thấy Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh đang đứng ở đó. Đồng tử bà ấy khẽ rụt lại, trong lòng cảm thấy có chút bất an.
Khương Bạc từ phía sau hai người đi lên, tay hắn cầm theo hồ sơ chuyển nhượng cổ phần." Chào các vị cổ đông! Hôm nay chúng tôi có mặt ở đây, chính là để thông báo một việc quan trọng cho các vị. Kể từ bây giờ, Lạc Ninh Hinh tiểu thư chính là người thay thế Lâm Văn Thành, cô ấy là cổ đông lớn nhất của Lâm Thị, sỡ hữu trong tay 51% cổ phần!" Khương Bạc từ tốn nói.
" Cái gì? 51% cổ phần?" Mọi người trong phòng đều cả kinh đến rồi, bọn họ không kiềm chế được mà kêu lên.
Ngay cả Hứa Vân Du cũng kinh ngạc không kém, hai tai bà ta ù cả lên, ánh mắt không thể tin tưởng nhìn Âu Dương Tư Thần. Bà ta biết người có bản lĩnh làm điều đó chỉ có anh mà thôi, anh đã nấp trong tối âm thầm thu mua cổ phần, mà không hề để lộ ra chút tin tức nào. Thể nào mà người của bà ấy không nhận ra, dù chỉ là một động tĩnh nhỏ.
" Hừ, các người giữ nhiều cổ phần thì đã sao? Trong tay tôi có chính là sự tồn vong của Lâm Thị! Thứ tôi không có được, thì các người cũng đừng mong có được!" Hứa Vân Du chụp lấy tư liệu trên bàn, rồi nở nụ cười đắc ý nói.
Âu Dương Tư Thần vẫn không một chút nhíu mày, anh bình tĩnh đi đến trước mặt bà ta lên tiếng." Hứa Vân Du, bà chưa đọc những thứ bên trong sao? Một khi tôi đã muốn thứ gì đó, thì tôi có đến 100% chắc chắn sẽ lấy được. Một Hứa Vân Du và một Lâm Như Tuyết, tôi căn bản còn không để vào mắt!"
_____** To Be Continued** ____