" Anh đã bình tĩnh hơn chưa vậy?" Steven lo lắng thăm dò anh, bây giờ không phải là lúc để hai người đánh nhau.
" Có gì chứng minh anh là đặc vụ của cảnh sát quốc tế?" Âu Dương Tư Thần vẫn còn nghi ngờ hỏi hắn.
" Đến đây, tôi cho anh xem!" Steven nhìn anh nói, rồi ngồi xuống thao tác trên máy tính. Màn hình nhanh chóng kết nối, ở bên kia xuất hiện một người đàn ông, ông ta cũng chính là người có thẩm quyền cao nhất ở trụ sở cảnh sát quốc tế.
Âu Dương Tư Thần nhận ra người đàn ông này, anh đã từng gặp ông ấy một lần rồi. Vậy nên không còn nghi ngờ gì nữa, Steven chính là người của cảnh sát phái đến.
" Chào ngài Âu Dương! Anh chắc cũng đã nhận ra tôi rồi, vậy nên tôi sẽ vào luôn vấn đề chính, bởi vì thời gian rất là quý báu!" Ông ta mỉm cười nhìn anh, còn cố tình giơ đồng hồ lên.
" Chúng tôi muốn hợp tác với anh, để xử lý Hàn Mặc Phong, đúng hơn là cả tổ chức Shield! Bù lại chúng tôi sẽ tìm cách cứu vợ anh ra khỏi nơi đó, không biết là anh nghĩ như thế nào với lời đề nghị này?" Ông ấy tiếp tục lên tiếng.
" Ông có chắc là có thể cứu cô ấy ra không?" Âu Dương Tư Thần nghi hoặc hỏi ông ta, anh cũng rất sợ chuyện này, bởi vì cảnh sát quốc tế có thể sẽ hi sinh con tin khi chuyện bị bại lộ.
" Đối với ngài Âu Dương đây thì chúng tôi không dám làm bừa, ngài cứ yên tâm! Người của chúng tôi đang ở trong hang ổ của bọn chúng, và vẫn đang theo dõi sát sao tình hình của Lạc tiểu thư! Có lẽ ngài không biết, nhưng chúng tôi vừa giúp ngài, bởi vì Hàn Mặc Phong muốn tiêm thuốc tẩy não cho vợ của ngài. Nhưng chúng tôi đã kịp thời xử lý, như vậy đã đủ khiến ngài tin tưởng chúng tôi chưa?" Ông ta tự tin đáp.
Nhưng Âu Dương Tư Thần vẫn còn đắn đo, anh không tin những người này, anh chỉ tin vào bản thân mình mà thôi.
" Ngài Âu Dương, hợp tác với chúng tôi sẽ không có hại! Mỗi ngày chúng tôi sẽ gửi hình ảnh của Lạc tiểu thư cho anh, bảo đảm cô ấy luôn an toàn. Vả lại anh bây giờ cũng không thể tiếp cận tổ chức Shield, nhưng chúng tôi làm được!" Thấy anh lưỡng lự, ông ấy lại ra sức thuyết phục. Bởi vì ông ấy biết, trong tay anh có rất nhiều tư liệu mật của Shield.
" Được, vậy tôi đồng ý! Nhưng với một điều kiện, sau khi xử lý xong bọn chúng, Hàn Mặc Phong sẽ giao cho tôi!" Sau một lúc suy nghĩ, anh quyết định đồng ý, và kèm theo một điều kiện với ông ta.
" Hahaha, tôi cứ tưởng chuyện gì khó! Cho dù ngài muốn 10 Hàn Mặc Phong, tôi cũng sẽ giao!" Ông ta phá lên cười sung sướng đáp.
Sau khi giao dịch xong xuôi, bên kia cũng ngắt kết nối, Steven nhìn anh nói." Anh cứ yên tâm, tôi xem Ninh Hinh như là em gái vậy, tôi sẽ không để cô ấy xảy ra chuyện đâu! Mỗi ngày tôi sẽ gửi hình ảnh của Ninh Hinh cho anh, nếu như anh muốn cô ấy nhìn thấy đứa trẻ, tôi cũng sẽ cố gắng giúp đỡ." Hắn nói xong, rồi nhận lấy tư liệu trên tay Du Cảnh rời đi.
Khương Bạc vừa về đến nơi, nhìn thấy Steven đi ra, hắn khẽ nhíu mày khó hiểu, người đàn ông này là hắn gặp lần đầu tiên." Cửu ca, hắn ta là ai vậy?" Hắn lên tiếng hỏi Âu Dương Tư Thần.
" Một kẻ phiền phức, nhưng lại hữu dụng ngay lúc này!" Âu Dương Tư Thần trả lời hắn.
Nói xong anh lại đi đến phòng của con trai, đứa trẻ bây giờ đã ngủ ngon lành. Anh nhìn con mà thấy thương vô cùng, vừa mới sinh ra mạng sống đã ngàn cân treo sợi tóc, đã vậy còn không được ở bên mẹ.
" Tiểu bảo bối, con thấy cái tên Âu Dương Tư Duệ có đẹp hay không? Là mami đã đặt cho con, mami muốn con sau này sẽ thông minh linh hoạt và hiểu biết nhiều, vậy nên sau này ba sẽ gọi con là Tiểu Duệ nhé!" Anh mỉm cười nhìn đứa trẻ nói.
Nhớ đến hình ảnh của Lạc Ninh Hinh lúc nãy, anh lại ngồi sụp xuống đất đau khổ, anh lúc này làm sao có thể cười được cơ chứ? Hình ảnh cô khóc đến sưng mắt ám ảnh tâm trí anh. Âu Dương Tư Thần tự thề với lòng mình, lần tới anh gặp lại Hàn Mặc Phong, anh nhất định sẽ biến hắn trở thành người chết.
" Hàn Mặc Phong, ngươi đã thành công chọc điên ta rồi! Nhưng những kẻ trước đây làm điều đó, mộ bây giờ đã xanh cỏ!" Anh nghiến răng nói khẽ, tay siết chặt thành quyền.
Ngày tiếp theo Lạc Ninh Hinh thức dậy, cô đã nhìn thấy Hàn Mặc Phong ngồi bên cạnh. Hắn mỉm cười nhìn cô như chưa từng xảy ra chuyện gì, càng làm Lạc Ninh Hinh thêm căm phẫn. Nhưng lúc này cô không thể ngồi dậy đấm thẳng vào mặt hắn, mà chỉ có thể giả vờ mất trí nhớ mà thôi.
" Đây là đâu vậy? Các người là ai? Tại sao tôi lại ở đây?" Cô nhíu mày lên tiếng hỏi, hai tay ôm lấy đầu giả vờ.
" Em không nhớ gì sao? Em là Lạc Ninh Hinh, là vợ của anh, là nữ chủ nhân ở đây!" Không chỉ mỗi mình cô diễn xuất, mà Hàn Mặc Phong cũng nhập vai không kém. Hắn trả lời, rồi dang tay ôm cô vào lòng.
Nghe đến đây Lạc Ninh Hinh chỉ cảm thấy vô sỉ, cô không thể để hắn chiếm tiện nghi được, cả đời này cô chỉ muốn Âu Dương Tư Thần ôm mình mà thôi.
_____** To Be Continued **_____