Chương 152
Sau lưng Lăng Lạc Giao đột nhiên toát mồ hôi lạnh, người này…
Chẳng lẽ người này thực sự là…
“Sao thế Quân Phi, hai người quen nhau à?” Diệp Sùng Dương đứng bên cạnh cảm thấy kì lạ, theo anh ta biết Lăng Lạc Giao chỉ là một diễn viên hạng ba, hai người họ hoàn toàn không thể liên quan gì tới nhau, “Ừm, trước đây có gặp một lần” Dịch Quân Phi bình thản đáp.
Lăng Lạc Giao mở to hai mắt, trái tim như muốn vọt ra khỏi lồng ngực, thật sự chính là anh ta… Người đàn ông vẫn sống chung với Lăng Y Mộc? Lúc ấy, gia đình họ còn nghỉ ngờ có phải đối phương là người Lăng Y Mộc đã quen biết trong nhà giam không?
Ai có thể ngờ rằng anh ta lại là Quân Phi, Dịch Quân Phi một tay che trời ở Thanh Thủy!
Lăng Lạc Giao sắp ngất đến nơi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Dịch Quân Phi lại sống chung với Lăng Y Mộc trong căn phòng thuê cũ nát đó?
Cố Vĩ Ngạn có chút kinh ngạc nhìn Dịch Quân Phi và Lăng Lạc Giao, sau đó hỏi: “Lạc Giao, sao trước kia chưa từng nghe em nhắc có quen biết Quân Phi?”
Cơ thể Lăng Lạc Giao run rấy, cô ta chỉ đành cười gượng: “Khi đó, em… chưa biết anh Dịch là ai” Nói đoạn, cô ta vội quay đầu cười xòa với Dịch Quân Phi: “Anh Dịch à, khi đó chỉ là hiểu lầm thôi, thật ngại quái”
Dịch Quân Phi tảng lờ Lăng Lạc Giao, anh đánh mắt nhìn Cố Vĩ Ngạn: “Sau này không có chuyện gì, đừng dẫn cô gái này theo, nhìn mặt đã thấy không vui rồi!”
Mặt của Lăng Lạc Giao tái nhợt, nhưng cô ta không dám nói gì.
Trong mắt Cố Vĩ Ngạn như có điều suy nghĩ.
Sau khi Cố Vĩ Ngạn và Lăng Lạc Giao đi rồi, Diệp Sùng Dương háo hức bước tới hỏi Dịch Quân Phi: “Sao vậy? Trước kia bạn gái mới của Cố Vĩ Ngạn từng đắc tội với cậu hả?”
Dịch Quân Phi nâng nửa ly rượu đang uống dở lên uống một hơi cạn sạch.
Gặp Lăng Lạc Giao lại khiến anh nghĩ về người phụ nữ kia, rố ràng chỉ cần ở bên anh sẽ có cuộc sống tốt hơn khỏi cần làm công việc vừa bẩn vừa mệt đó, chẳng cần nhìn sắc mặt của người khác… Vì sao cô vẫn từ chối?
Thậm chí, sự đụng chạm của anh còn làm cô rất chán ghét?
Tuy nhiên, chỉ là một người phụ nữ thôi mà, vốn chẳng đáng bận tâm! Trong lòng anh không ngừng nhắc nhở mình như thế, nhưng cảm giác buồn bực trong lòng ngày càng mãnh liệt!
Mà ở bên kia, Lăng Lạc Giao bất an nhìn Cố Vĩ Ngạn hỏi: “Vĩ Ngạn. Có phải em đắc tội với anh Dịch không, anh ta..”
“Sau này em đừng xuất hiện trước mặt anh ta nữa” Cố Vĩ Ngạn đáp, nhìn người đối diện thật sâu: “Rốt cuộc em và Quân Phi đã gặp nhau trong tình huống nào?”
“Là ở nhà trọ của chị em, nhưng mà lúc đó cách ăn mặc của anh Dịch rất khác, vì nhà em có vài mâu thuẫn nhỏ với chị gái nên khi ấy có chút xung đột cùng anh Dịch” Lăng Lạc Giao cố gảng kể qua loa, cô ta sợ chuyện mình từng đắc tội Dịch Quân Phi sẽ bị Cố Vĩ Ngạn vứt bỏ.
Cố Vĩ Ngạn sửng sốt, phòng trọ của chị? Đừng nói cô gái này là người Dịch Quân Phi đã bỏ ông cụ Dịch ở nhà trong đêm ba mươi để chạy đi cứu nhé?
“Em thực sự không ngờ anh ta là Dịch Quân Phi, nếu chuyện này ảnh hưởng đến anh, em có thể đi xin lỗi. Vĩ Ngạn à, anh đừng giận em được không? Sau này em sẽ nghe lời và an phận ở bên anh” Dáng vẻ Lăng Lạc Giao giống như cô gái nhỏ, hai mắt phủ sương mù trông rất đáng thương.
Cố Vĩ Ngạn giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi của Lăng Lạc Giao, cô ta biết đây là chuyện anh ta thích làm nhất trong mấy ngày qua.
Anh ta cực kì thích môi cô ta, nói rằng môi của Lăng Lạc Giao rất đẹp, nhưng kì quái chính là, anh ta chưa bao giờ hôn môi cô ta cả.