Chương 317
Anh trừng mắt nhìn cô, người phụ nữ này, nói cho cùng, chỉ là để bảo vệ bố mẹ cô! Cô sợ anh giận chó đánh mèo giận lây sang bố mẹ cô, sợ anh sẽ ra tay độc ác với bố mẹ cô sao?
Nhưng điều anh muốn hoàn toàn không phải là nỗi sợ của cô! “Em có từng hối hận không?” Mặt anh lại càng áp sát mặt cô hơn, môi anh gần như chạm vào mỗi cô: “Em có từng hối hận năm đó không từ mà biệt không?”
Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai gần ngay trước mặt mình, đẹp như vậy, đẹp như con búp bê mà cô chơi khi còn nhỏ.
“Anh đẹp quá.” Cô đột nhiên cười ha ha nói, sau đó áp hai tay lên má anh, ngón tay còn không yên phận di chuyển trên khuôn mặt anh.
Anh thấy thế, biết cô có lẽ thực sự say rồi.
Say giống như bộ dạng năm đó, lúc đó cô cũng nói những lời như vậy.
Cô ấy còn nói rất nhiều lời thề non hẹn biển khiến anh bị đắm chìm hoàn toàn, nếu hôm sau cô không từ mà biệt thì đêm hôm đó có lẽ sẽ là hồi ức đẹp nhất của anh ta.
Khác với sự giễu cợt, lạnh nhạt và những đôi mắt lạnh lùng từ nhỏ anh ta phải chịu đựng, thì ánh mắt cô khi nhìn anh luôn tràn đầy sự ấm áp.
Khi anh nói với cô anh là con riêng, cô cười rất thoải mái: “Con riêng thì sao, anh là anh, là người độc nhất vô nhị trên thế giới này, một người có thể đạt được bao nhiêu thành tựu, không phụ thuộc vào anh có phải là con riêng hay không.”
“Cô không nghĩ xuất thân của tôi rất không tốt đẹp sao?”
Lúc đó, cô ấy nói như thế nào? cô ấy rất nghiêm túc nói: “Tôi chính là thấy thái độ của bố mẹ anh đối với hôn nhân rất vô trách nhiệm, nếu đã có con rồi thì nên kết hôn, nếu không thể kết hôn thì ngay từ đầu nên giữ khoảng cách, hoặc có biện pháp bảo vệ. Không phải người ta nói rằng mối quan hệ không lấy hôn nhân làm mục đích thì đều là chơi bời thôi sao?”
Lần đầu tiên có người nói bố mẹ anh như vậy trước mặt anh. Nhưng cô ấy có biết có đôi khi, không lấy hôn nhân làm mục đích, là vì có quá nhiều mục đích khác, lại có bao nhiều lợi ích đánh đổi phức tạp trong đó?
Kết hôn chẳng qua là chọn một trong những người phụ nữ có thể đem lại lợi ích lớn nhất mà thôi.
“Vậy nếu cô qua lại với người khác, cũng sẽ hướng đến hôn nhân sao?” Anh hỏi.
“Tất nhiên rồi.” Cô ấy trả lời anh như thế này: “Nếu sau này tôi muốn kết hôn, tôi nhất định sẽ tìm được một người đàn ông mà tôi rất yêu, anh ấy cũng phải yêu tôi. Chúng tôi sẽ yêu nhau suốt đời, có thể sau này, thời gian lâu dần, tình yêu sẽ trở thành tình thân, nhưng dù thế nào đi nữa, tôi và anh ấy cũng sẽ không bao giờ rời xa, phải sống đến đầu bạc…
Cô ấy đã miêu tả tình yêu tương lai và cuộc hôn nhân sau này của mình với anh ấy.
Mà anh ta lắng nghe, lắng nghe, vậy mà cũng sinh ra một loại khao khát, như thể anh ta đang hy vọng bản thân mình cũng có thể có một đoạn tình cảm như vậy.
Anh ta luôn nghĩ rằng mình không quan tâm đến cuộc hôn nhân sau này, cảm thấy nếu kết hôn, vậy thì nhất định người phụ nữ đó có thể mang lại lợi ích cho mình, hoặc cả đời này anh sẽ không kết hôn.
Nhưng lần đó, lại vì những lời của cô mà động lòng.
Nếu đời này người kết hôn là cô… Vậy thì anh ta sẽ cam tâm tình nguyện, cũng sẽ mong chờ một ngày được cùng cô sống đến bạc đầu.
“Em thích anh không?” Lúc này, anh ta trầm giọng hỏi.
“Thích” Cô gật đầu nói.
“Vậy thì chúng ta qua lại đi, yêu anh, chỉ cần em yêu anh, vậy thì em nợ anh coi như em đã trả lại hết cho anh rồi” Anh thì thào.