Chương 199
Ông cụ vẫn luôn coi anh là người kế thừa trong tương lai của nhà họ Dịch chứ không phải cháu trai, thật ra giữa họ cũng không hề có quan hệ ông cháu gì.
Hai tiếng trôi qua, cánh cửa phòng cấp cứu mới mở ra, bác sĩ bước ra, nói với Dịch Quân Phi: “Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, nhưng dù sao thì ông cụ cũng lớn tuổi rồi, lúc trước lại làm phẫu thuật mấy lần, vấn đề bây giờ chỉ là có thể kéo dài bao lâu, nếu tốt hơn, có thể là vài năm, nếu tồi tệ, có thể là vài tháng”
Tất nhiên Dịch Quân Phi hiểu dù có bao nhiêu tiền cũng không thể kiểm soát được chuyện sinh lão bệnh tử.
Ông cụ Dịch đã được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi sau khi làm phẫu thuật.
Hai ngày sau, khi ông cụ được đưa ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, Dịch Quân Phi mới coi như là có thể đối mặt với ông ấy.
“Nghe nói ngày ông được cấp cứu, cháu đã ở bên ngoài phòng cấp cứu chờ à?” Ông cụ Dịch hỏi, giọng nói của ông ấy nhẹ hơn trước, giống như kiểu bị suy nhược sau khi phẫu thuật.
“Vâng” Dịch Quân Phi nhàn nhạt đáp.
“Đúng là làm khó cháu rồi, lại còn phải trông chừng ngoài phòng bệnh vì ông già như ông” Ông cụ Dịch nói.
Dịch Quân Phi nhà nhạt nhìn ông cụ: “Ông nội, ông bảo người khác chuyển lời, nói rằng ông muốn gặp cháu, chắc là không chỉ muốn nói với cháu những điều này đúng chứ?”
Ông cụ Dịch yêu cầu nhân viên chăm sóc phục vụ mình uống hai ngụm nước xong, để những người khác trong phòng rời đi, sau đó mới nhìn Dịch Quân Phi, nói: “Người phụ nữ tên Lăng Y Mộc đó, ông đã tra rõ rồi, loại phụ nữ như cô ta không hợp với cháu, sau này cháu có thể tùy ý chọn bất kỳ người phụ nữ tốt đẹp nào của tất cả danh môn ở Thanh Thủy”
“Có hợp với cháu hay không, không phải chuyện ông nói là có thể quyết định được, mà là do cháu quyết định” Dịch Quân Phi thẳng thần trả lời.
Ông nội và cháu trai nhìn nhau, trong không trung dường như được bao phủ bởi cảm giác căng thẳng.
Một lúc lâu sau, cuối cùng ông cụ Dịch cũng ho một tiếng rõ ràng, sau đó thở dài. Quả nhiên ông ấy già rồi, ông ấy đã bồi dưỡng cháu trai mình thành một người thừa kế đủ tiêu chuẩn, nhưng lại nhận thấy rằng sự trưởng thành của cháu trai đã vượt xa sức tưởng tượng của bản thân.
Bây giờ con thú dữ đã trưởng thành, ông ấy không thể làm người điều khiển con thú dữ được nữa.
“Nói như vậy, cháu nghĩ cô ta hợp với cháu sao?” Ông cụ Dịch hỏi.
“Cái này quan trọng sao?” Dịch Quân Phi không trả lời mà hỏi ngược lại.
Sắc mặt của ông cụ Dịch dường như trở nên khó coi hơn một chút: “Vậy cháu nói thật cho ông biết, cháu có yêu cô ta không?”
Đôi mắt già nua đục ngầu đó nhìn chăm chäm vào người cháu trước mặt, như muốn nhìn rõ từng nét thay đổi trên khuôn mặt của người kia.
Dịch Quân Phi bắt gặp ánh mắt của đối phương, nếu là trước kia, anh nhất định sẽ nói không. Bởi vì từ khi còn nhỏ, anh đã biết rằng tình yêu sẽ làm tốn thương con người, vì vậy cả đời này, anh không có ý định yêu bất cứ ai.
Nhưng bây giờ… dường như lời phủ định này không thể thốt ra từ miệng một cách tự nhiên như vậy nữa.
Như thể trong vô thức, trọng lượng của người phụ nữ đó trong lòng anh ngày càng nặng, thậm chí sau khi cô từ chối anh một lần, anh vẫn tiếp tục qua lại với cô, như thể… không nỡ hoàn toàn cắt đứt, trở thành người xa lạ với cô như vậy.
“Cháu không biết” Dịch Quân Phi trả lời. Anh biết, từ trước đến giờ ông nội không hề muốn anh có tình yêu với bất kỳ người phụ nữ nào, đối với ông, phụ nữ chỉ là công cụ để duy trì nòi giống cho nhà họ Dịch.
Một người đàn ông của nhà họ Dịch không bao giờ được phép yêu một người phụ nữ.
“Cháu..” Khuôn mặt của ông cụ Dịch hiện ra sự tức giận, điều này rõ ràng là không tốt đối với thân thể một người mới trải qua phẫu thuật vào hai ngày trước như ông ấy.
Tuy nhiên, Dịch Quân Phi có ý định an ủi ông cụ, ngược lại còn bình thản nói: “Ông, nếu hôm nay cháu đã nói như vậy trước mặt ông, vậy thì có nghĩa là cháu chắc chắn có khả năng bảo vệ cô ấy, bác sĩ đã nói thân thế của ông nếu bảo dưỡng tốt thì còn có thể sống thêm được vài năm nữa”
Ông cụ Dịch tức giận đến nỗi bật cười, nói: “Được lắm, không hổ là cháu trai của ông. Xem ra cháu thật sự có tình cảm với người phụ nữ kia rồi, cháu đã quên tấm gương đi trước của bố cháu rồi sao? Còn định đi vào vết xe đổ của bố cháu sao?”
“Cháu chưa quên, cho dù cháu thực sự yêu một người, cháu cũng sẽ không để người phụ nữ đó kiểm soát cuộc sống của mình” Anh trả lời.