Chương 219
Có lẽ cũng không cần chờ đến lúc Cố Vĩ Ngạn chia tay với Lăng Lạc Giao, Dịch Quân Phi đã ném bụi vào bọn họ trước rồi. Vừa nghĩ tới chuyện này, trong lòng Hách Dĩ Mạt có một chút sung sướng… bên cạnh đó còn có một chút sợ hãi.
Dù sao từ trước đến giờ Dịch Quân Phi luôn là người chơi bài mà không để lộ quân bài.
Cho dù anh đã từng là chồng sắp cưới của chị, nhưng lúc cô ta đối mặt với người đàn ông này thì không thể không cảm thấy sợ.
Đơn giản là không thể đoán trước người đàn ông này, một giây trước anh có thể mỉm cười với bạn, một giây sau đã khiến cho bạn biết thế nào là địa ngục.
Anh có thể thay đổi như chong chóng, cũng dễ dàng thay đổi vận mệnh của người khác. Ngay cả một gia đình giàu có như nhà họ Hách cũng không dám đắc tội với Dịch Quân Phi.
Chẳng qua là không biết, sự quan tâm Dịch Quân Phi dành cho.
Lăng Y Mộc có thể kéo dài được bao lâu Nghĩ tới đây, Hách Dĩ Mạt đứng lên rồi nói: “Được rồi, tôi ra xem một chút, không thể tận mắt xem được cảnh diễn như thì rất đáng tiếc.”
Vừa nói xong, cô ta bước ra khỏi phòng nghỉ ngơi.
Trợ lý thấy vậy cũng vội vàng đi theo.
‘Vào một ngày đầu tháng tư, thời tiết còn có chút lạnh, nhóm nam diễn viên quần chúng thì không sao, còn có thể mang thêm trang phục. Nhưng vì để cảnh phim có hiệu quả tốt, đạo diễn chỉ cho nhóm nữ diễn viên quần chúng mang thêm một bộ quần áo bên trong bộ trang phục nha hoàn, không thể mặc thêm nhiều hơn tránh cho có cảm giác quá cồng kềnh.
Vì vậy vào lúc này, tất cả nữ diễn viên quần chúng đều lạnh đến phát run, thừa dịp bây giờ có thể nghỉ ngơi, chỉ cần “học hỏi” thì đã rối rít mặc thêm áo khoác.
Chỉ có Lăng Y Mộc còn mặc trang phục diễn, quỳ xuống dập đầu từng cái một.
Còn về Lăng Lạc Giao, bởi vì ban đầu chưa chính thức quay nên cô †a đã mặc sẵn một chiếc áo khoác bên ngoài trang phục diễn để giữ ấm.
“Ôi, tôi không biết bọn họ có xem kỹ chưa, hay là cô quỳ thêm một lần nữa đi, quỳ thật chậm để cho người khác nhìn cho kỹ” Lăng Lạc Giao lại một lần nữa nói với Lăng Y Mộc, cốt là không để cho Lăng Y Mộc kết thúc.
Lăng Y Mộc lạnh lùng nhìn đối phương, sau đó nhàn nhạt nói: “Được!”
Sau đó cô lại quỳ xuống một lần nữa.
Lúc này, ngay cả người khác cũng có thể thấy được Lăng Lạc Giao đang cố ý làm khó người khác!
Vào lúc này Lăng Lạc Giao chỉ muốn thấy được hình dáng đau khố của Lăng Y Mộc, chỉ có như vậy, cô ta mới cảm thấy trút giận. Nhưng mà hết lần này tới lần khác Lăng Y Mộc không để cho cô ta được toại nguyện.
Nghĩ tới đây, cô ta đột nhiên nhẹ buông tay, một đạo cụ làm ấm từ trong tay cô ta đột nhiên rơi thẳng xuống. Sau đó chỉ nghe được một tiếng “ầm”, cùng với tiếng rên đau đớn của Lăng Y Mộc.
Chỉ thấy đạo cụ bảng đồng kia đập thẳng vào tay trái của Lăng Y Mộc đang quỳ gối đầu, nếu vị trí rơi hơi nghiêng một chút xíu thì có thể sẽ đập vào đầu cô!
Lăng Y Mộc đứng thẳng người lên, chỉ cảm thấy tay trái truyền tới một cơn đau nhức, mà khi cô nhìn về phía Lăng Lạc Giao chỉ thấy một tia đắc ý trong mắt của đối phương. Hiển nhiên, đây là cố ý.
Nhưng mà chỉ một giây sau, vẻ mặt của Lăng Lạc Giao đã thay đổi, chuyển thành lo lằng và áy này, sau đó cô ta cúi người xuống giả vờ muốn đỡ Lăng Y Mộc đứng dậy: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi Nhưng mà cô ta còn chưa nói xong, đã thấy có một bóng dáng nhanh chóng chạy vội tới, trực tiếp đỡ Lăng Y Mộc dậy: “Như thế nào?Tay có bị thế sao không?”