Mặc kệ truyền thuyết như thế nào, ‘Quỷ thành’ mà những người này mô tả đều có một điểm giống nhau - nó luôn xuất hiện ở địa điểm lân cận nước Tây Dạ. Có một nhà khảo cổ học phỏng đoán rằng đây rất có thể là một tòa cổ thành bị nhấn chìm bởi cát lún chưa từng được ghi chép trong lịch sử, dưới tác động của việc chuyển động địa chất nên nó xuất hiện trên mặt đất rồi lại chìm vào cát lún. Tuy nhiên, không ai giải thích được rằng tại sao lại có lá cờ tung bay trên đầu tường thành, tại sao lại có binh sĩ luân phiên trực trên thành, họ có thể giải thích là ảo giác, nhưng thật sự chỉ là ảo giác sao?
Trong cuốn sách nhỏ của sư thúc say rượu Thanh Ngưu, có đầy đủ phân tích các khả năng đối với tòa Quỷ thành này, bên trong có hai nội dung được đánh ký hiệu đặc biệt để thể hiện tầm quan trọng của chúng.
Thứ nhất, khi đại quân xuất chinh Tây Vực, Hầu Quân Tập từng hứa trước mặt đội quân rằng, mỗi lần sẽ đánh hạ một thành, cho phép các binh sĩ cướp bóc trong thành ba ngày, trên thực tế không ít các vương quốc nhỏ ở Tây Vực do vậy mà diệt vong, mà Hầu Quân Tập cũng bởi vì điều này mà bị hoạch tội, những kho báu mà ông ta cướp được cuối cùng thì tung tích cũng không rõ.
Thứ hai, Hầu Quân Tập trời sinh tính tình phóng khoáng, kết giao những kỳ nhân dị sĩ tốt nhất trong thiên hạ, nghe nói trong số những thực khách của ông ta có người tinh thông thuật pháp Mao Sơn, lúc ấy rất được trọng dụng, từng thuận theo ông ấy viễn chinh Tây Vực.
Theo suy đoán của sư thúc, sau khi Hầu Quân Tập tự sát do thất bại, Đường Thái Tông cảm thấy ông ta có công lớn đối với đất nước, cho nên đem ông ấy an táng trong lăng mộ đã xây dựng lúc còn sống, những tài liệu tùy thân lúc hành quân chắc chắn sẽ làm vật bồi táng cùng mai táng. Đồng thời ông phán đoán rằng, xét từ góc độ tình huống lúc bấy giờ mà nói, mức độ sa mạc hóa của đất đai ít nghiêm trọng hơn nhiều so với hiện nay, sự hình thành của ‘Đại mạc quỷ thành’ rất đáng để suy ngẫm, mà tư liệu liên quan đến ‘Đại mạc quỷ thành’ vô cùng có khả năng nằm trong lăng mộ. Nhưng trải qua mấy ngàn năm thăng trầm biến đổi, phần mộ của Hầu Quân Tập không thể tìm kiếm được nữa, trừ phi tìm được truyền nhân Mao Sơn m Dương Tông hoặc cao thủ trong việc tinh thông phong thủy.
“Không thể, đã quá muộn rồi.” Vào thời điểm sư thúc đưa ra đề nghị này, A Phàm Đề đã lắc đầu từ chối, tôi và A Tư Lệ không hiểu nghĩa ‘không kịp rồi’ là có ý gì, nhưng sư thúc chỉ nhẹ gật đầu, ông ấy không nói gì thêm, chỉ gọi tôi cùng A Tư Lệ lại trước khi khởi hành, lấy ra một cái ổ khóa cùng một cái vòng tay để chúng tôi đeo cho tốt.
“Không được, Hồ Đại không cho phép chúng tôi mang theo tín vật của dị giáo.” Trên mặt A Tư Lệ lộ ra áy náy, quy củ của đạo Hồi rất nghiêm khắc. Đeo vật phẩm tôn giáo khác trên người liền bị xem là phản bội giáo phái, sẽ bị thánh Allah trừng phạt.
“Sư thúc, đây là…” Tôi cũng ớn lạnh khi nhìn vào chiếc vòng tay và ổ khóa có khảm những chiếc đầu lâu phía trên, Phù Lục Tông cùng m Dương Tông của trường phái Mao Sơn mặc dù là sùng bái tà thuật, tiếp xúc với tà vật, nhưng loại pháp khí có đầu lâu này cũng không khỏi… quả là hơi sợ hãi.
“Thằng nhóc này, không biết hàng gì cả.” Sư thúc biết tôi đang nghĩ cái gì, liền cười mắng: “Hai vật này, vòng Định Tâm cùng khóa Đoạt Hồn chính là báu vật đích thực của Phật môn, là pháp khí dùng để xua đuổi tà ma.”
“Phật môn chí bảo?” Tôi khó tin mà nhìn vào hai vật “chí bảo” trong tay, tôi có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó, thế nhưng nó là đầu lâu…
Đây là pháp khí hộ thân của tổ sư Liên Hoa Sinh đại sĩ trường phái Phật giáo Mật tông Ninh-Mã phái, là ta tình cờ có được nó trong động Ngàn Phật này, thôi được rồi, liền lấy việc công làm việc tư một lần, tiện lợi cho thằng nhóc ngươi.”
Mật tông? Bây giờ tôi mới nghĩ lại, sư phụ đã từng đề cập đến tôi, các vị trong cung Lạt Ma tu tập ở Bắc Kinh chính là Mật tông, nhiều pháp khí của bọn họ được chế bằng xương người.
“Pháp khí của bọn họ thì chúng ta có thể sử dụng ư?” Tôi có chút kỳ quái hỏi.
“Đương nhiên, không biết. Chẳng qua những người không có phe phái riêng của họ khi dùng thì sẽ có uy lực lớn thôi.” Sư thúc trợn mắt nhìn tôi một cái, truyền cho tôi bí quyết sử dụng hai loại pháp khí này.
“Đi thôi, tự giải quyết cho tốt. Haizz!”
Sư thúc nhìn A Phàm Đề và A Tư Lệ rồi thở dài một tiếng, thần sắc có vẻ chán nản.
“Thanh Ngưu chân nhân, sống, chết đều là ý định của Hồ Đại.” A Phàm Đề cười một cái, xoay người nhảy lên lưng lạc đà rồi hướng về sa mạc phóng đi….
Lộ trình tiến đến của chúng tôi cũng là từ hồ Boston thuận theo sông Khổng Tước đi thẳng đến di chỉ của nước Tây Dạ. Theo ghi chép, mấy lần xuất hiện Đại mạc Quỷ thành đều là gần vùng phụ cận của Tây Dạ.
Đi bộ hơn mười mấy ngày, chúng tôi đã đi đến sông Khổng Tước cổ, hầu hết nước sông đã khô cạn, chỉ còn lại từng đám vũng nước, một số lượng nhỏ hải âu mỏ đỏ đang ở nơi đó kiếm ăn, nếu đi xa hơn, chính là sa mạc đen trong truyền thuyết.
“Ngải Tư Hải Đề, con nhớ không?” A Phàm Đề từ lạc đà quay lại hỏi tôi.