“Sư huynh, huynh lừa tôi!”
Bàng tử gầm một tiếng, vung búa Hỗn Nguyên ra kèm một hình bóng chiếc búa đen khổng lồ nện xuống thân thể con nhện độc răng quỷ đang bò. Một tiếng lớn vang lên, con nhện độc không cam lòng rơi vào trong đống xương, làm bột xương bên trong ‘mộ tập thể’ bay lên.
“Lão Vương, đây là hành vi giúp địch, làm sao cậu lại nện nó vào hố!” Hồ Bát Nhất cũng rút búa Hỗn Nguyên đại diện cho Thanh Long của mình ra.
“Oan ức nha, không phải là tôi giúp địch, mà là nó quá vô sỉ!” Bàng Tử lui sang một bên, cửa đá quá hẹp, hai người đứng chung với nhau có hơi chật chội.
Trước kia tôi từng nghe sư phụ kể về những câu chuyện ma quỷ đô thị, nào có nghĩ tới sẽ đụng đến nó thật đâu. Nhưng nghe nói rằng nội đan được luyện thành bởi quái vật ngàn năm này tương đối tốt, đừng hiểu lầm nhé, tôi không phải muốn ăn nó, tôi không có lá gan lớn như vậy, nếu như dùng loại nội đan này để luyện pháp khí, nhất định sẽ… haha, thật mong chờ mà!
Tôi đứng ở đây lục lội pháp khí trong túi Càn Khôn, Hồ Bát Nhất và Bàng Tử ở bên kia đã trúng thưởng lớn. Lực công kích của con nhện độc răng quỷ không phải chỉ để trưng cho có, bởi vì vừa rồi ăn thiệt thòi nhỏ, nên lần này xem ra nó cẩn thận hơn, một lần nữa nó trèo lên và bò quanh mép hố, thỉnh thoảng từ đuôi phun ra những sợi tơ nhện to như ngón tay người, chỉ trong chốc lát, một tấm mạng nhện khổng lồ được trải căng trên cái ‘mộ tập thể’.
‘Bành!’
Một âm thanh trầm vang lên, Hồ Bát Nhất đánh một búa về phía mạng nhện chỉ làm cho nó rung chuyển mấy cái.
“Thứ này dai thật. Lão Hồ cẩn thận!” Bàng Tử trừng to mắt nói. Đột nhiên con nhện độc lao tới, hắn vội vàng vung ngay một búa để đỡ lại.
‘Bành, bành, bành…’
Con nhện độc răng quỷ đi trên mạng nhện uyển chuyển linh hoạt như đang đạp xe, các chân trước sắc bén như con dao gắn trên bánh xe luân phiên hướng về phía Bàng Tử và Hồ Bát Nhất, cũng may là búa Hỗn Nguyên vốn dĩ được sử dụng cho các cuộc công kích vật lý, trong lúc nhất thời thì sức lực ngang nhau.
Tử bất ngữ quái lực loạn thần*, người đọc sách trước giờ không quan tâm đến chuyện thần tiên quỷ quái, nhưng trước mắt xuất hiện một con nhện tinh rõ ràng như vậy, thế nên giáo sư Tôn không thể không tin. Ông ta đã choáng váng từ khi xuất hiện viên nội đan màu xanh lục kia, tôi cho rằng ông ấy đang giải thích tất cả những điều này theo quan điểm chủ nghĩa duy vật biện chứng.
*Tử bất ngữ quái lực loạn thần: Khổng Tử không nói đến những điều kỳ quái, vũ lực, làm loạn và quỷ thần.
“An Lực Mãn tiên sinh, con quái vật này…có nắm chắc phần thắng không?”
Mặc dù tôi đã ở trong những tình huống lớn và nguy hiểm hơn hiện tại nhiều, nhưng Shirley Dương sức lực có hơi không đủ, dù sao thì thứ xuất hiện lần này là yêu tinh danh xứng với thực.
“Cô Dương, cô yên tâm đi.” Tôi cười híp mắt lấy ra vài món pháp khí: “Hiện trường còn lại hơi khó coi, cô và giáo sư có thể hay không…”
“Được, vậy chúng tôi đi ra ngoài trước, mọi người cẩn thận một chút.” Shirley Dương kéo giáo sư Tôn còn đang thẫn thờ ra khỏi thạch thất.
“Càn khôn vô cực, đi!”
Tôi hét lên một tiếng rồi lấy ra một tấm bùa nhỏ làm phép, nhất thời trong thạch thất u ám tràn ngập ánh sáng màu vàng kim, tám bức tường chi chít phù văn dâng lên xung quanh con nhện độc, phía trên bắn ra kim quang khiến con nhện độc phát ra tiếng ‘rít rít’ đau đớn.
“Thiên địa thổ linh, nghe hiệu lệnh của ta, đi!” Lúc này tôi có chút khí chất giống với thầy pháp, tay trái nắm pháp quyết. Ấn Địa Hoàng đang chiến đấu quyết liệt với nội đan của nhện tinh đột nhiên sáng chói, mà viên nội đan và bản thể của con nhện độc răng quỷ đã bị tôi dùng pháp khí ngăn cách liên hệ, trong lúc nhất thời không thể chống lại được sức mạnh đang bành trướng của ấn Địa Hoàng nên nó đã rớt xuống và bị Hồ Bát Nhất bắt được.
“Sư huynh, pháp khí lợi hại như vậy sao bây giờ huynh mới dùng, huynh đùa giỡn với huynh đệ bọn ta à?” Bàng Tử cong miệng lên như cái muôi, sự oan ức trên khuôn mặt còn thật hơn cả Đậu Nga, vừa rồi tôi đã va chạm với con nhện độc hơn chục lần, làm tôi sợ hãi đến toát mồ hôi, quần áo trên người như có thể vắt ra nước.
“Khụ, không phải ta muốn xem trò cười, cái pháp khí này khi sử dụng có rất nhiều hạn chế…” Lời này không phải là giả, tôi thấy con nhện độc răng quỷ trong kim quang vẫn còn đang vùng vẫy để kiếm đường thoát thân, vì vậy tôi cũng kiên nhẫn giải thích hai lần cho bọn họ.
Vừa rồi là một pháp khí khác được tạo ra từ việc phỏng theo Bát Môn Kim Tỏa trận trong phần mộ cuối cùng để nhốt Bạch Khởi (có lẽ là đã giết chết hắn) có tên là Bát Diện Thần Ấn. Khác với lồng sáng Ma Thần, Bát Diện Thần Ấn là một pháp khí mang tính công kích, nhưng nó có một số khuyết điểm. Thứ nhất, thời gian công kích ngắn, thứ hai, nguyên nhân bởi vì chất liệu nên chỉ có thể sử dụng một lần. Cho nên, thời điểm không thích hợp thì không nên sử dụng. Vừa rồi, Hồ Bát Nhất và Bàng Tử hợp sức làm tiêu hao hơn phân nửa sức mạnh của con nhện độc, tôi mới dám sử dụng Bát Diện Thần Ấn này, cái này gọi là thời cơ chiến đấu.