“Sư phụ, lần sau dẫn con đi nữa nha, được không ạ?” Diệp Diệc Tâm nghe kể mà lòng ngứa ngáy khó chịu, không ngừng lắc lắc cánh tay của tôi. “Khụ, nhẹ nhẹ, nhẹ nhẹ thôi, lắc nữa sẽ gãy mất!” Tôi tuyệt vọng rút cánh tay đáng thương của mình lại, thân thể của con bé này hồi phục rất tốt, mấy tháng nay trải qua rèn luyện nên sức mạnh đã tăng lên rất nhiều. “Không được, trừ khi thầy đồng ý!” Diệp Diệc Tâm tiếp tục nũng nịu lắc cánh tay của tôi. “Được rồi, đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.