“Sư huynh, huynh cũng thật là keo kiệt quá rồi, sao chỉ có hai giọt vậy.” Bàng Tử ở bên cạnh kêu lên. “Nếu cậu không sợ chết đuối, chờ chúng ta rời khỏi đây sẽ cho cậu hai giọt, cậu cứ chờ ở chỗ này cho ta!” Tôi tức giận trả lời. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ngọn lửa đầy trời vậy mà lại bị dập tắt bởi cơn mưa phùn, bỗng chốc trở nên sóng yên biển lặng. Nếu như trên mặt đất không có hơn mười đống đá vụn thì vừa rồi cũng không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.