Mục lục
Ông bố thiếu soái - Hạng Tư Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một dự cảm không lành lan dần trong lòng Hạng Dĩnh.

Hạng Tư Thành đưa tay về phía nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ run rẩy lấy điện thoại ra, Hạng Tư Thành mở điện thoại, tìm được đoạn ghi âm, ấn vào nút phát.

“Anh Thiếu Quân, anh lại đây!”
Sắc mặt mọi người nhà họ Hạng đều đột ngột thay đổi, mặc dù có chút tạp âm, nhưng những người thân quen của cô ta đều nghe ra, đây chính là giọng nói của Hạng Dĩnh!
“Hạng Dĩnh, cô tìm tôi có việc gì, nhất định phải nói trong khách sạn sao?”
Bên trong, truyền đến giọng nói của Hạng Thiếu Quân.

“Anh Thiếu Quân, người ta bảo anh đến đây, đương nhiên là có lí do bắt buộc phải đến đây rồi…”
Trong giọng nói của Hạng Dĩnh, mang theo sự quyến rũ mê hoặc, tiếp theo đó chỉ nghe thấy tiếng sột soạt, giọng nói của Hạng Thiếu Quân bỗng cao lên, rõ ràng nghe ra sự phẫn nộ trong đó: “Hạng Dĩnh! Cô đang làm cái gì vậy!”
“Anh Thiếu Quân, em đã thích anh từ rất lâu rồi, hôm nay hẹn anh đến đây, chính là muốn giao em cho anh!”
“Thật là càn quấy!”

Hạng Thiếu Quân vừa sửng sốt vừa tức giận: “Chúng ta là anh em! Sao có thể làm ra chuyện trái luân thường đạo lý như vậy?”
Hạng Dĩnh thờ ơ trả lời: “Anh em? Chúng ta ngoài chung ông nội ra, quan hệ huyết thống đã rất nhạt nhòa, anh còn lo lắng cái gì nữa?”
“Anh Thiếu Quân, anh thấy em gái không xinh đẹp sao? Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, anh chiều theo ý em đi!”
Sự mê hoặc trong giọng nói của Hạng Dĩnh, đủ để khơi gợi hoóc-môn của bất kì người đàn ông nào, khuấy động mọi dây thần kinh trên người Hạng Thiếu Quân!
Không ngờ, Hạng Thiếu Quân ngay thẳng nói: “Nếu việc cô nói là việc này, xin lỗi, tôi đi trước!”
“Anh Thiếu Quân, anh không được đi!”
“Hạng Dĩnh, cô ôm lấy tôi làm gì?”
“Này, sao cô lại tự cởi quần áo của mình?”
“Cô xé quần áo của tôi làm gì?”
Sau đó, trong đoạn ghi âm, nghe thấy một tiếng động lớn, theo sau đó là tiếng bước chân dồn dập truyền đến, cùng với tiếng la hét và chửi bới vang lên!
“Hạng Thiếu Quân! Thằng khốn khiếp! Tao cho mày ăn cho mày uống, vậy mà mày dám làm nhục con gái tao, tao đánh chết mày thằng vong ân bội nghĩa!”
“Con mẹ mày! Hạng Thiếu Quân ơi Hạng Thiếu Quân, chị Dĩnh xinh đẹp như vậy, thằng cóc ghẻ như mày cũng dám mơ tưởng đến sao?”
Tiếng khóc thút thít của Hạng Dĩnh cũng truyền đến: “Bố, chú, hu hu…hai người phải lấy lại công bằng cho con, Hạng Thiếu Quân anh ta muốn làm nhục con, hu hu…sự trong sạch của con mà bị mất đi, con cũng không thiết sống nữa!”
“Tiểu Dĩnh đừng khóc, người đâu, bắt nó lại, mang về nhà họ Hạng, mời các vị lớn tuổi trong nhà họ Hạng đòi lại công bằng cho con!”

Hạng Thiếu Quân giãy giụa: “Tôi! Tôi không làm thế! Tôi bị vu cáo hãm hại!”
“Là Hạng Dĩnh quyến rũ tôi!”
“Tao nhổ vào!”
“Tang chứng rõ ràng, mày còn chối cãi cái gì! Cũng không nhìn xem mày là cái thứ gì, cũng xứng để chị Dĩnh quyến rũ mày sao?”
Sau đó, là tiếng la hét ầm ĩ, Hạng Tư Thành ấn tắt đi, cười như không cười nhìn gương mặt sớm đã không còn giọt máu của Hạng Dĩnh, mở miệng nói: “Cô em họ xinh đẹp không chịu nổi cô đơn, đi dụ dỗ anh họ ngay thẳng? Bị bắt tại trận còn vu cáo bị mất đi sự trong sạch? Chậc chậc, ẩn gia vọng tộc đúng là không giống nhau, một bộ phim truyền hình đạo đức đặc sắc như vậy, trên ti vi cũng không dám diễn đâu…”
“Nếu tôi truyền đoạn ghi âm này ra ngoài, cô Hạng, cô nói xem, trong một đêm, cô có thể nổi tiếng cả thành phố Hạng Vương này không?”
“Anh dám?!”
Hạng Dĩnh bỗng hét lên, trên mặt hiện lên sự sợ hãi sâu sắc, cô là con gái của nhà họ Hạng, nếu đoạn ghi âm này bị truyền ra ngoài, không chỉ danh dự của cô ta bị hủy hoại, đến cả nhà họ Hạng, đều vì cô ta mà mất hết danh dự!
Đối với ẩn gia vọng tộc coi danh dự là tính mạng, đây chính là tội lớn không thể tha thứ!
“Tôi không dám?”
Hạng Tư Thành nghiêng đầu nhìn cô ta: “Cô cảm thấy, tôi có gì là không dám làm không?”
Hạng Dĩnh cả người run lên, đúng vậy, Hạng Tư Thành dám đơn thương độc mã xông vào nhà họ Hạng, sao có thể sợ hãi trước sự đe dọa của cô ta?
Nghĩ đến đây, cô ta cắn chặt môi, đột nhiên, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, Hạng Dĩnh liền chạy đến, giật lấy điện thoại trên tay Hạng Tư Thành, dùng sức đập mạnh xuống đất, trong chốc lát, chiếc điện thoại bị đập tan thành từng mảnh, sau đó nhấc chân, điên cuồng đạp lên, đến khi gót giày bị gãy, mới dừng lại, thở hổn hển, có chút căng thẳng nhìn về phía Hạng Tư Thành, cười lớn: “Điện thoại đã bị tôi đập vỡ, anh không còn chứng cứ, xem anh có thể làm gì được tôi? Ha ha…”

Hạng Tư Thành dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn cô ta: “Là cô quá ngây thơ, hay là trông tôi quá ngốc?”
Sau đó, anh lại lấy ra một chiếc bút ghi âm, bấm nút phát, một đoạn ghi âm giống hệt với đoạn ghi âm vừa rồi lại được phát ra.

Nhìn thấy Hạng Dĩnh lại muốn chạy đến cướp, Hạng Tư Thành liền đưa cho: “Cô Hạng, không cần phiền phức như thế, nếu cô cần tôi có thể cho cô, dù gì thì cái này, tôi vẫn còn rất nhiều!”
Chết tiệt!
Hạng Dĩnh mềm nhũn ngồi phịch xuống, ánh mắt đầy tuyệt vọng, nhìn Thẩm Tuyết Liên.

Sắc mặt người nhà họ Hạng lúc này vô cùng khó coi, bởi vị bọn họ biết, màn kịch này, đều là bọn họ lên kế hoạch để trục xuất Hạng Thiếu Quân, Hạng Dĩnh chẳng qua là người thực hiện mà thôi!
Nhưng bọn họ không ngờ rằng, chỉ vì một nhân viên phục vụ, lại khiến cho kế hoạch hoàn hảo này, trong phút chốc biến thành mớ bong bóng!
Một khi đoạn ghi âm bị truyền ra, danh dự nhà họ Hạng sẽ hoàn toàn bị hủy hoại!
“Hạng Tư Thành! Hãy nói ra điều kiện của cậu!”
Thẩm Tuyết Liên trầm giọng nói, sự việc đã đến bước này, nói nhiều cũng vô ích, chỉ có thể nghĩ cách giảm thiểu tổn thất đến mức nhỏ nhất!
“Rất thẳng thắn!”
Trong mắt Hạng Tư Thành lóe lên một tia tán thưởng, sau đó úp mở nói: “Điều kiện của tôi rất đơn giản, những thứ thuộc về anh tôi, hãy trả lại toàn bộ!”
“Không thể nào!”
Thẩm Tuyết Liên trực tiếp từ chối, những cái gì là thuộc về Hạng Thiếu Quân?

Dựa theo phép tắc, lấy thân phận là cháu đích tôn, cả nhà họ Hạng này, đều thuộc về cậu ta!
Nhưng hiện tại nhà họ Hạng do Thẩm Tuyết Liên nắm toàn quyền, bà ta làm sao có thể để sự nghiệp kinh doanh vất vả bấy lâu nay, cùng với nhà họ Hạng đã mang đến vô số vinh hoa phú quý cho bà ta, dễ dàng chắp tay cho đi như thế?
“Nếu đã như vậy, về sau có xảy ra việc gì, thì đừng trách tôi!”
“Hạng Tư Thành!”
Hạng Vấn Hải bước đến, nhìn anh nói: “Đừng quên, cậu cũng là con cháu nhà họ Hạng, nhà họ Hạng bị xấu mặt, cậu cũng sẽ bị bôi nhọ!”
“Ngoài ra, ngay cả khi cậu truyền ra ngoài, dựa vào sự kiểm soát của chúng tôi ở thành phố Hạng Vương, cậu cho rằng, có phương tiện truyền thông nào có gan dám phát đoạn ghi âm này?”
Khóe miệng Hạng Tư Thành nhếch lên: “Ồ? Tự tin thế à?”
Nói xong, Quỷ Xà một trong mười hai huyết y vệ đứng dậy, mở miệng nói: “Thưa thiếu soái, năm trăm xe phát thanh lưu động đã sắp xếp xong, bố trí khắp các phố lớn ngõ nhỏ ở thành phố Hạng Vương, chỉ cần anh ra lệnh, năm trăm xe phát thanh lưu động sẽ đồng loạt di chuyển phát đi phát lại, đảm bảo trong năm phút, sẽ cho cả thành phố Hạng Vương được biết!”
“Nếu đã như thế, thì cho phát đi!”
“Đợi chút!”
Thẩm Tuyết Liên hít một hơi thật sâu, ánh mắt sáng quắc nhìn nhìn Hạng Tư Thành, anh không sợ hãi mà nhìn chằm chằm vào bà ta, sau nửa phút, Thẩm Tuyết Liên cuối cùng cũng chịu xuống nước: “Hạng Tư Thành, nhà họ Hạng đã kế thừa ngàn năm, vị trí người nắm quyền, luôn dành cho người có năng lực, cho dù Hạng Thiếu Quân là cháu đích tôn, nhưng nếu không có năng lực, thì cũng không gánh vác được vị trí nắm quyền nhà họ Hạng!”
“Có điều, tôi có thể cho cậu ta một cơ hội!”
"Dự án lớn nhất của nhà họ Hạng trong năm nay, liên quan đến hàng chục tỷ, nếu trong vòng ba ngày Hạng Thiếu Quân có thể giành được dự án này về cho nhà họ Hạng, tôi sẽ đích thân thông báo cho cả nước, Hạng Thiếu Quân là người thừa kế tiếp theo của nhà họ Hạng!”
Một câu nói ra, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Ánh mắt Hạng Tư Thành khẽ nheo lại, trời đất bao la phản chiếu trong mắt, anh kiêu ngạo nói: “Được! Lời đã nói ra, không được rút lại!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK