“Người đẹp, lần đầu tiên đến đây sao, sao trước đây không nhìn thấy cô em nhỉ?”
Một người đàn ông gần Hồ Mị Nhi nhất, cười xấu xa liếc nhìn Hồ Mị Nhi từ trên xuống dưới, dáng người quyến rũ đó, hận không thể ngay lập tức ôm vào trong lòng giày vò!
Hồ Mị Nhi hơi nhíu mày: “Lần đầu tiên đến thì làm sao? Tôi lại không quen biết các anh!”
“Ha ha…không quen biết cũng không sao…uống một ly rượu, sẽ quen nhau ngay thôi!”
Nói xong, người đàn ông duỗi tay, muốn ôm lấy chiếc eo thon thả của Hồ Mị Nhi, Hồ Mị Nhi cũng không chịu yếu thế, vung tay tát hắn ta một cái: “Tránh ra!”
Cái tát này, không chỉ đánh cho người đàn ông xây xẩm mặt mày, mà còn khiến những người nhảy ở xung quanh, đều dừng động tác, vô cùng kinh ngạc nhìn Hồ Mị Nhi.
Cô ta không biết người đàn ông đó, không có nghĩa những người khác cũng không biết, những người thường xuyên đến quán bar đều biết, người đàn ông đó không phải là người bình thường, hắn ta chính là ông chủ đằng sau của quán bar này, Vân Thừa Phong.
“Chết tiệt, mày dám đánh đại ca chúng tao?”
Đàn em vừa nhìn thấy đại ca bị đánh, đang định đánh lại, Vân Thừa Phong ngẩng đầu ngăn cản, sau đó lấy tay sờ lên chỗ má bị đánh, ngẩng đầu, nhìn về phía Hồ Mị Nhi, cười ha ha một tiếng: “Ở nơi đông người như này, dám tát tôi, cô là người đầu tiên!”
Hồ Mị Nhi cười quyến rũ, ánh mắt thay đổi: “Ồ? Vậy sao? Nhưng, thế thì sao?”
Nhìn thấy bộ dạng không kiêng nể gì của Hồ Mị Nhi, ánh mắt Vân Thừa Phong xấu xa nhìn Hồ Mị Nhi: “Cô em, có chút nóng nảy là việc tốt, nhưng nóng nảy quá! Sẽ không phải là việc tốt nữa rồi!”
“Tối nay ngoan ngoãn uống với tôi một ly, việc này, tôi sẽ không tính toán với cô em nữa, nếu không…”
“Nếu không, mày định làm gì?”
Đột nhiên, một giọng nói lãnh đạm truyền đến, mọi người nhìn qua, một người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng, đang bước đến.
Trong lòng Hạng Tư Thành thở dài, người phụ nữ này, đúng là hồng nhan họa thủy!
Đi đến đâu, phiền phức đến đó!
Nhưng quan trọng là, bản thân lại không thể không quan tâm, thậm chí anh còn hoài nghi, Hồ Mị Nhi đang cố ý tìm phiền phức cho anh!
Nhìn thấy Hạng Tư Thành đi đến, nụ cười trên mặt Hồ Mị Nhi càng sâu hơn, cô ta ôm lấy cánh tay Hạng Tư Thành, vẻ mặt uất ức nói: “Anh yêu, hắn ta trêu ghẹo em, anh đánh hắn ta đi!”
Trong lòng Hạng Tư Thành hiện lên ba vạch đen, Cô Hồ, có phải tôi đến đã tiếp thêm sự tự tin kiêu ngạo cho cô không?
Thẳng thừng sai khiến tôi đánh đại ca của người ta, cô thật sự coi tôi là chồng chưa cưới của cô rồi đấy à?
“Thằng nhãi, mày là ai?”
Nhìn thấy Hạng Tư Thành đột nhiên xuất hiện, Vân Thừa Phong mở miệng hỏi.
“Tao là người đàn ông của cô ấy!”
Hạng Tư Thành lãnh đạm nói.
Xì!
Vân Thừa Phong đánh giá anh từ trên xuống dưới, mang theo vẻ mặt đầy khinh thường, cười nói: “Thằng nhãi, nhìn bộ dạng rách rưới của mày cũng xứng với người đẹp như này sao?”
“Đúng vậy, cũng không nhìn lại xem bản thân là cái thứ gì! Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, cũng không ngó lại bản thân có xứng hay không!”
Vân Thừa Phong vừa nói xong, đàn em ở bên cạnh liền muốn thể hiện, xông lên chỉ vào mặt Hạng Tư Thành mắng chửi!
Hạng Tư Thành cười ha ha một tiếng, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng, bóng người vụt qua, tiếng tát lanh lảnh vang lên, người đàn ông đang chửi bới bị tát ngã lăn ra đất, nhìn bằng mắt thường có thể thấy má bên phải đang sưng phồng lên!
Hạng Tư Thành khẽ nhíu mày thổi thổi bàn tay: “Da mặt dày thật, làm tao đau cả tay, tiện thể nhắc nhở mày một tiếng, tao là ai, không đến lượt loại cặn bã cấp thấp như mày ở đây bàn luận!”
Giọng nói lãnh đạm, nhưng vô cùng ngang ngược!.
Truyện hay luôn có tại || trùmtr uyện.
o rg ||
“Thằng nhãi, mày rất kiêu ngạo?”
Vân Thừa Phong cau mày, nhìn anh, ngữ khí có chút không tốt đẹp nói.
Nào ngờ Hạng Tư Thành rất tự nhiên gật đầu: “Đúng vậy, tao rất kiêu ngạo, mày có thể làm gì được tao?”
Trong không khí căng thẳng bỗng truyền đến tiếng cười, Hạng Tư Thành nghiêng đầu nhìn sang, Hồ Mị Nhi đang che miệng cười nhẹ, người đàn ông này, thật là thú vị, cô ta càng ngày càng thấy thích!