“Em cũng không biết, có lẽ bọn họ có nơi nào đó bí ẩn, bình thường em không có hứng thú với mấy chuyện này”, Vân Tịnh Nhã ngẫm nghĩ rồi đáp.
Hạng Tư Thành gật đầu.
“Phải rồi, trải qua chuyện lần trước, hiện tại nhà họ Chu không có động tĩnh gì cả, nhưng em cảm thấy bọn họ sẽ không chịu từ bỏ đâu, vậy nên khoảng thời gian này anh phải cẩn thận đấy”, Vân Tịnh Nhã bỗng lên tiếng nhắc nhở.
Hạng Tư Thành cười gật đầu, nhà họ Hạng cũng là một phiền phức lớn, hơn nữa cũng có dính dáng đến một vài thế lực, nếu có thể thì vẫn nên giải quyết sớm, không thì có thể sẽ ngóc đầu lên bất cứ lúc nào.
Tốc độ xe rất nhanh, chẳng mấy chốc đã dừng lại.
Nơi này là vùng ngoại ô, không có nhà cao tầng, trông hơi hoang tàn. Đi theo người dẫn đầu, cả đám tới một nơi trông như tầng hầm.
Bên trên là màn đêm yên ắng, nhưng bên dưới lại đèn đuốc sáng trưng, vô cùng rộng lớn.
Trong mắt Hạng Tư Thành hiện lên nét ngạc nhiên. Anh không hề biết có một nơi như thế này, xem ra cái gọi là tiệc lúc nãy chỉ là lớp ngụy trang, mục đích thật sự của Triệu Kỳ Phong là nơi này. . Ngôn Tình Ngược
Có người đang chờ sẵn để tiếp đón, nhìn thấy Triệu Kỳ Phong cũng không trò chuyện nhiều, dẫn bọn họ tới một khu vực.
Không bao lâu sau, cả đám dừng lại.
Trước mặt bọn họ là một sàn đấu võ, có người đang đánh nhau trên đó, đấm không trượt phát nào, cảnh tượng rất máu me.
Điều khiến Hạng Tư Thành bất ngờ là cô ca sĩ Vân Y Y kia lại tỏ vẻ hưng phấn khi nhìn thấy cảnh này, dường như rất thích thú.
Trông khuôn mặt thì ngọt ngào đến vậy, không ngờ lại có sở thích này.
Trước khi vào đây, điện thoại của mọi người đã bị tịch thu rồi, ngay cả Triệu Kỳ Phong cũng không ngoại lệ, vậy nên không ai có thể quay lại những gì được chứng kiến.
“Thực sự không dám giấu diếm, mục đích tới nơi này là vì tìm kiếm một vệ sĩ tạm thời cho Vân Y Y, cô ấy sẽ ở Thiên Hải một thời gian, cần có người phụ trách sự an toàn của cô ấy”.
“Trung tâm quyền anh dưới lòng đất này có tiếng trên cả nước, vậy nên chúng ta có thể xem có người phù hợp không. Đương nhiên, vệ sĩ của mọi người cũng có thể thử xem, nếu có bản lĩnh thật thì tuyệt đối sẽ lợi lắm đấy”.
Triệu Kỳ Phong mở miệng nói ra mục đích của mình.
Hạng Tư Thành bắt đầu suy đoán và hiểu ra nhiều điều.
Tuy rằng Triệu Kỳ Phong có thân phận địa vị, nhưng hình như không có mối quan hệ rộng khắp, vậy nên không quen biết sâu xa gì với những người tới đây.
Nếu không thì sẽ chẳng chạy tới nơi như thế này chỉ vì một vệ sĩ.
Ở phương diện này, những gia tộc nhỏ khác không cần phiền phức như thế, hoặc cũng có thể ở đây còn bí mật gì không thể để người khác biết, cái đó thì anh không thể biết được rồi.
Vân Tịnh Nhã nhỏ giọng nói: “Thảo nào em nghe nói là tốt nhất đừng tới nơi này, trước kia em tưởng là làng chơi, bây giờ xem ra là có thứ gì khác rồi”.
Hạng Tư Thành không có hứng thú với việc trở thành vệ sĩ của Vân Y Y.
Nhưng những người khác thì không giống anh, nghe thấy Triệu Kỳ Phong nói vậy, bọn họ bắt đầu bẻ tay răng rắc, kích động không thôi, đây là cơ hội tốt để đổi đời đấy.