Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 179: Giữ hắn lại để giao lưu hữu nghị

Thượng Thanh Bắc dựa vào đầu giường ván cứng, đếm số tiền kiếm được trong đêm nay.

Số liệu chính xác vẫn chưa có nhưng gã đã ước tính được: Quảng cáo, liên kết, v.v., bao gồm cả phí bản quyền đăng lại của một số Đại V lớn... khởi điểm từ 100 ngàn tệ!

“Phát tài rồi, phát tài rồi!”

Thượng Thanh Bắc bắt đầu mộng tưởng về tương lai.

Hiện gã có hơn 500 ngàn fans, cứ đà này thì lượng fans lên đến hàng triệu cũng chẳng thành vấn đề.

Số lượng các chỉ tiêu tăng lên, việc thu lợi nhuận êm xuôi thì có thể nghĩ đến chuyện kiếm cả triệu một tháng.

Dù fans bỏ theo dõi tài khoản của gã thì tệ nhất cũng còn lại 200-300 ngàn fans nhỉ?

Lượng fans này nhận quảng cáo, livestream mang theo giỏ hàng, dẫn link trong video….. thì thu nhập hàng tháng tối thiểu cũng khoảng 50 ngàn tệ.

Thượng Thanh Bắc bỗng thấy chiếc giường hôm nay quá cứng, gã đưa mắt đánh giá, căn phòng này giản dị đến mức chỉ có thể miễn cưỡng ở tạm, thiết kế và chất lượng đều chẳng ra gì!!

Giờ gã đã là người có thu nhập triệu tệ mỗi tháng, sao có thể sống trong một căn hộ như này?!

Gã lập tức lấy điện thoại di động ra, mở máy…..Gã vốn định tìm một căn nhà thuê ở khu cao cấp, nhưng nghĩ tới thu nhập cao của mình, còn thuê nhà cái nỗi gì??

Gã phải mua nhà!!

Lúc này, Thượng Thanh Bắc bỗng phát hiện ra video của gã đã bị gỡ xuống!

Gã vội ngồi thẳng dậy, sao thế này?

Thượng Thanh Bắc mở thông báo: Video của bạn bị nghi ngờ vi phạm quy định và đã bị gỡ xuống!

Thượng Thanh Bắc giận quá hóa cười, video được gã chỉnh sửa cẩn thận, tư liệu thực tế do chính tay gã quay lại, không có bạo lực đẫm máu, khiêu dâm, cá độ, sao lại vi phạm quy định được?

Thượng Thanh Bắc trợn trắng mắt, lập tức đăng lại video gốc với một tiêu đề khác.

Kết quả, Thượng Thanh Bắc phát hiện ra tài khoản của gã đã bị khóa.

Thượng Thanh Bắc phát điên, gọi ngay cho dịch vụ khách hàng của website.

Kết quả nhận được câu trả lời: Gã chụp lén ảnh của người khác để kiếm lợi, xâm phạm quyền chân dung của đối phương, đối phương muốn kiện gã.

Thượng Thanh Bắc "..."

“Các người làm vậy là ‘cắt tỏi tây’ [1]. Thấy tài khoản của tôi tăng nhiệt nên hack tôi!!”

[1]: Một từ thông dụng trên Internet. Nó là một phép ẩn dụ cho việc các tổ chức, quỹ và nhà đầu tư lớn bán cổ phiếu, khiến thị trường chứng khoán (hoặc từng cổ phiếu riêng lẻ) lao dốc, mở ra cơ hội mới để mở vị thế và sau đó mở lại vị thế ở mức thấp. Hoạt động để thu được lợi nhuận.

Thượng Thanh Bắc kích động nói: “Tôi muốn kháng cáo!”

Câu trả lời từ bộ phận chăm sóc khách hàng lạnh lùng đến tàn nhẫn: "Tôi xin lỗi, đối phương có đầy đủ bằng chứng và không chấp nhận kháng cáo, điều anh nên lo lắng bây giờ là vụ kiện."

Thượng Thanh Bắc tức giận đến độ dứt khoát cúp luôn điện thoại.

Gã chẳng buồn quan tâm cũng chẳng sợ gì mấy chuyện kiện tụng, website gã tham gia lớn như vậy, mỗi ngày có hàng nghìn video mới được đăng lên, cũng chẳng thiếu gì video vi phạm quy định, kiện cũng đầy ra đó mà nào có ai thắng kiện?

Cùng lắm cũng chỉ khóa tài khoản, ngoài ra chẳng chuyện quái gì xảy ra cả.

Muốn kiện gã ư? Đối phương biết gã sống ở đâu không? Ngày mai gã lập tức chuyển nhà!

Điều duy nhất khiến Thượng Thanh Bắc đau lòng chính là mất đi tài khoản hơn 500 ngàn fans của mình!

Một khi tài khoản vi phạm các quy tắc, website có quyền thu hồi thu nhập kiếm được từ tài khoản.

Nói cách khác, 100 ngàn tệ vừa kiếm được đã vào túi của website trước khi đến tay gã!!

“Mẹ kiếp!” Thượng Thanh Bắc chửi mắng: “Website xấu xa chỉ biết sợ kẻ mạnh, nạt kẻ yếu!”

Gã thay đổi tài khoản nhưng vẫn không gửi được video, làm cách nào cũng không qua được vòng xét duyệt.

Thao tác vài lần như vậy, tài khoản phụ mới của gã cũng bị khóa luôn.

Mấy ngày nay, tài khoản phụ của Thượng Thanh Bắc cũng tích lũy được một số fans vì đã truyền tải video từ một website nhỏ chuyên thảo luận các vấn đề về lý luận học gặp quỷ.

Kết quả tài khoản phụ của gã cũng mất luôn.

Thượng Thanh Bắc tức muốn hộc máu.

Vụ việc hot lần này là vụ việc bùng nổ trên cả website, nhưng Thượng Thanh Bắc hiểu rõ, mỗi sự kiện dẫu hot tới đâu thì cũng chỉ duy trì độ hot được một tuần, sau đó lượng truy cập sẽ giảm mạnh.

Không biết bao giờ mới gặp được cơ hội khó tìm như vậy!

Thượng Thanh Bắc nghiến răng, tài khoản của gã được mở bằng chứng minh thư của mình, tài khoản phụ được mở bằng chứng minh thư của mẹ gã, bây giờ ... Chỉ đành mở tài khoản phụ bằng chứng minh thư của ba gã thôi.

“Mình đã quen với việc thu hút sự chú ý của cư dân mạng….Trước tiên, phải đánh vào các điểm nóng! Sau đó sáng tạo thêm chút nội dung của các sự kiện nóng!”

Phương pháp sáng tạo của gã thực chất là ‘ăn vạ’.

Gã dành cả một tối để tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được tài khoản của hai cô gái từng rơi xuống nước trong vụ việc bên sông Ung Giang, thành công chụp lại ảnh của một trong hai cô gái đó.

Thậm chí, gã may mắn quay lại được một video selfie của cô gái.

Cuối cùng, gã kết hợp ảnh với video selfie tạo thành một video mới rồi đăng lên tài khoản phụ của mình.

Lần này, Thượng Thanh Bắc đã thành công trong việc mạo danh cô gái rơi sông.

Ngày hôm sau.

Thượng Thanh Bắc dùng bản ghi nhớ viết lại một đoạn văn:

[Tôi chịu hết nỗi rồi, mấy ngày nay liên tục có người nói có người đã cứu tôi rồi bỏ mạng, kêu tôi phải đối xử tốt với bố mẹ người ấy! Thậm chí còn đòi ba mẹ tôi gửi tiền cho bố mẹ cậu thiếu niên làm việc nghĩa quên mình kia! Cậu thiếu niên kia là gì của tôi mà tôi phải hiếu kính với mẹ cậu ấy! Tôi cầu xin cậu ta cứu tôi hả? Tự mình không lên bờ được nữa cũng là do số mệnh của cậu ta, có thể trách tôi ư?]

Đoạn văn là lời oán trách của cô gái rớt sông được cứu sống.

Thượng Thanh Bắc mua thêm lượng truy cập mở đầu…

Quả nhiên, video nhanh chóng bùng nổ!

Có cư dân mạng tình cờ phát hiện ra chủ sở hữu tài khoản này chính là cô gái bị rơi xuống nước.

Cư dân mạng phẫn nộ mắng: [Người ta cứu cô mà còn có lỗi hả? Không biết ơn thì thôi, có còn là con người không mà nói ra được lời lẽ như này?]

Thượng Thanh Bắc lập tức trả lời: [Tôi cầu xin cậu ta cứu tôi à?]

Cư dân mạng đọc được lời này thì vô cùng tức giận, mắng: [Ít nhất cô cũng phải là con người cái đã!!]

Trong khu vực bình luận, rất nhiều người tới xem rồi chửi bới, Thượng Thanh Bắc vui vẻ trả lời từng người một.

Mỗi câu trả lời đều chọc vào điểm nhức nhối của cư dân mạng, người mắng chủ tài khoản ngày càng nhiều, video mà Thượng Thanh Bắc biên tập mỗi lúc một nổi tiếng, chẳng ngờ video đã vượt qua 100 ngàn lượt like trong vòng chưa đầy nửa ngày …

Thượng Thanh Bắc cười khinh miệt: “Đây chính là mật mã để tăng lượng truy cập!!”

Trước tiên khuấy động độ nóng, sau đó tích lũy fans.

Dù đám cư dân mạng ấn theo dõi tài khoản của gã chỉ vì mục đích tiện tìm kiếm rồi chửi mắng thì người thắng vẫn là gã.

Vài ngày sau đó, Thượng Thanh Bắc tiếp tục phát biểu mấy lời vô ơn tương tự trên mạng. Đợi đến khi video đủ nhiệt, gã lập tức xóa hết video, đổi tên cùng tư liệu cá nhân ở tài khoản mạo danh ban đầu này. Sau đó, gã đăng ký một tài khoản khác bằng tên của cô gái rớt xuống sông, tài khoản mới này chỉ đăng một video mới nhất rồi để lại một câu: [Xin lỗi, tôi đã đăng xuất…]

Tiếp theo, tài khoản mạo danh ban đầu mà gã lập sẽ chỉ đăng video về phong cảnh đẹp, vấn đề tình cảm, trình bảo vệ màn hình điện thoại di động…..

Làm như vậy, mấy cư dân mạng với trí nhớ không tốt sẽ không phân biệt được ai với ai, còn tưởng gã là blogger chuyên về vấn đề tình cảm, fans nào không bỏ theo dõi sẽ trở thành fans cuối cùng của tài khoản này, mấy video phong cảnh, tình cảm gì đó rất dễ giữ chân fans….

Về phần cô gái rớt sông kia có bị tổn thương hay không, gã chẳng quan tâm. Gã sống không nổi thì lo cho ai được, cô gái kia bị mắng vài câu cũng đâu có chết, trước tiên gã phải kiếm được tiền đã rồi tính sau.

“Há há…. há há…” Hai mắt Thượng Thanh Bắc như phát sáng.

Vận hành tài khoản mới để kiếm tiền quá nhẹ nhàng, Thượng Thanh Bắc ngâm nga một bài hát rồi gọi đồ ăn.

Chẳng mấy chốc, tiếng gõ cửa vang lên, Thượng Thanh Bắc còn tưởng là người ship đồ ăn tới.

Vừa mở cửa, Thượng Thanh Bắc đã trông thấy một người mặc áo thun đen đang đứng bên ngoài.

Một người đàn ông rất cao đặt tay lên cửa sổ ở cuối hành lang, ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài.

Nghe thấy tiếng mở cửa, anh quay đầu lại và hỏi: "Thượng Thanh Bắc?"

Thượng Thanh Bắc cảnh giác hỏi: “Các anh là ai?”

Mộc Quy Phàm bẻ đốt ngón tay kêu rắc rắc.

Anh cười lạnh: “Giữ gã lại! Chú ý chừng mực, tôi phải giao lưu hữu nghịvới gã một phen!”

Thượng Thanh Bắc còn chưa hiểu chuyện gì thì mặt gã đã xơi một cú đấm, hai mắt như có nhiều vì sao quay cuồng, trong đầu ầm một tiếng.

Đây gọi là giao lưu hữu nghị ư?
Chương 180: Niềm tin sụp đổ, người bị tổn thương là người vô tội

Thượng Thanh Bắc bị đè lên đất rồi bị đánh, giờ này mọi người đã đi làm, cụ già và trẻ con thì ra ngoài đi dạo.

“Các người là ai?” Thượng Thanh Bắc kinh hãi hỏi.

Mộc Quy Phàm hơi cúi người, nhướn mày nói: “Dựa hơi tao để tăng lượng truy cập vài ngày, tao tưởng tao cực kỳ quen thuộc với mày cơ đấy!”

Lúc này Thượng Thanh Bắc mới nhận ra, người này chẳng phải người đàn ông cao lớn xuất hiện trong video của gã suốt mấy ngày hôm nay đó ư?

“Mày….mày, đánh người là phạm pháp!” Thượng Thanh Bắc hoang mang nói.

Mộc Quy Phàm: “Chẳng sao, mày còn không sợ thì tao sợ cái gì?”

Thượng Thanh Bắc nhìn khí thế của Mộc Quy Phàm, sau giây phút muộn màng gã mới cảm nhận được nỗi kinh sợ, môi gã run rẩy: “Mày….Mày đừng có làm xằng, chỗ này có camera đấy!”

Vừa dứt lời, Thượng Thanh Bắc đã trông thấy một bóng người quen thuộc đi tới, chính là bà chủ bao thuê nhà!!

Thượng Thanh Bắc kêu lớn: “Chủ nhà, cứu tôi với! Chúng đánh người này!”

Tô Tiểu Ngọc cầm ly trà sữa trong tay, hút mạnh một hơi: “Ôi, trà sữa ngày hè ngon quá!”

Thượng Thanh Bắc: “…”

Cô ấy vẫn có tâm trạng uống trà sữa sao?

Tô Tiểu Ngọc lầm bầm lầu bầu: “Lạ quá nha, sao camera lại hỏng nhỉ? Phải đi kiểm tra mới được.”

Tô Tiểu Ngọc như không trông thấy màn bạo lực trước mắt, nói xong thì dứt khoát rời đi.

Thượng Thanh Bắc: “!!”

Camera….hỏng rồi ư??

Mộc Quy Phàm phất tay: “Nào, dẫn gã vào phòng, chúng ta nói chuyện cho tử tế!”

Thượng Thanh Bắc vừa toan hét to thì một người mặc đồ đen bỗng dùng tay chém vào vị trí nào đó trên cổ gã.

Thượng Thanh Bắc không thể kêu thành tiếng được nữa!

Cửa đóng lại, Thượng Thanh Bắc quá đỗi tuyệt vọng.

Căn phòng thuê vốn nhỏ hẹp càng trở nên chật chội vì sự có mặt của Mộc Quy Phàm cao lớn và mấy người vận đồ đen.

Mộc Quy Phàm hất cằm.

Một người vận đồ đen vỗ nhẹ vai Thượng Thanh Bắc: “Yên tâm, chúng tôi là những người kĩ tính, nhất định không để hiện trường quá nhơ nhớp bẩn thỉu đâu!”

Thượng Thanh Bắc: “!?”

Đây….Đây là muốn giết người diệt khẩu ư?

Quả nhiên trông thấy một người đàn ông mặc đồ đen đeo găng tay và lấy một con dao làm bếp từ chiếc thớt nhỏ trong nhà bếp.

Một người khác ấn giữ tay Thượng Thanh Bắc….

Mộc Quy Phàm cười lạnh: “Chẳng phải mày rất thích chặt ngón tay sao? Chặt luôn 9 ngón còn lại nhé!”

“Như vậy thì mày không còn cách nào cọ nhiệt tăng lưu lượng nữa rồi.”

Không biết tại sao, suy nghĩ đầu tiên vụt qua trong đầu Thượng Thanh Bắc không phải là cầu xin tha mạng, mà là….Nếu gã mất 10 ngón tay thì gã có thể thu hút lượng truy cập từ fans nhờ thân phận người tàn tật của mình…

Buôn than bán vãn, người tàn tật mang theo giỏ hàng trên các video thì hiệu quả buôn bán quá cao rồi…..

Chợt ánh sáng từ con dao lóe lên, người mặc đồ đen hung hăng chặt xuống.

Thượng Thanh Bắc sợ hãi rụt tay lại, con dao chém trúng ván gỗ trên giường….

Thượng Thanh Bắc không biết rằng, một khi Mộc Quy Phàm muốn chém tay kẻ khác thì không bao giờ có chuyện chém trượt.

Anh làm vậy vì muốn hù dọa Thượng Thanh Bắc.

Thượng Thanh Bắc sợ đến tái mặt, dập đầu lia lịa: “Tha mạng, tha mạng! Tôi không dám làm vậy nữa! Tôi sai rồi!”

Mộc Quy Phàm lạnh lùng nhìn gã.

Bọn người vô liêm sỉ này có đôi lúc chẳng sợ pháp luật.

Mộc Quy Phàm không đủ kiên nhẫn để chờ bên tòa án giải quyết theo thủ tục, từ lúc bắt đầu kiện Thượng Thanh Bắc đến khi mở phiên tòa cũng mất một khoảng thời gian.

Anh phải đưa Thượng Thanh Bắc vào tù trước.

Năm lần bảy lượt dựa hơi tiểu Túc Bảo ngoan của anh để cọ nhiệt, còn dám coi con gái anh là con gà đẻ trứng vàng.

Không dạy dỗ gã này một bài học thì đâu phải cách giải quyết vấn đề của Mộc Quy Phàm anh!!!

Mộc Quy Phàm quét mắt nhìn xung quanh một vòng rồi cầm tấm danh thiếp ố vàng trên bàn lên, đọc: “Thượng Thanh Bắc…”

Hừ, đúng là làm nhục cái tên hay mà!

Mộc Quy Phàm quăng tấm danh thiếp đi, nói: “Các anh nói chuyện đàng hoàng nhé, nhớ rõ chúng ta là những người văn minh!”

Mấy tên ác ôn của sơn trang nhà họ Mộc nhất loạt đáp: “Đã hiểu!”

Mộc Quy Phàm đóng cửa đi ra ngoài.

Thượng Thanh Bắc sợ hãi lùi về sau, quỳ rạp xuống đất cầu xin tha mạng, cuối cùng bị đánh đau đớn đến mức chẳng còn hơi sức xin tha.

Ngoài cửa, Vạn Đảo căng thẳng canh cửa, đầu óc anh ấy vẫn ong ong.

“Gia chủ, thân phận của anh mà làm những chuyện này thì không ổn đâu nhỉ?” Vạn Đảo muốn khóc.

Mộc Quy Phàm vẫn đang dựa vào cửa sổ ở cuối cầu thang, trưng ra bản mặt tê liệt cảm xúc: “Tôi có thân phận gì? Giờ tôi là một đạo sĩ mà!”

Vạn Đảo: “¥¥!!”

“Còn nữa, chẳng phải ai khác mà chính gia chủ nhà họ Mộc là người đánh gã.”

Vạn Đảo: "¥......"

Thượng Thanh Bắc bị đánh cho tả tơi tan tác, toàn thân đau nhức dữ dội, cuối cùng phải ngồi tù 15 ngày vì tội gây rối và ẩu đả.

Thượng Thanh Bắc bị còng tay dẫn đi: “????”

Đám tay chân của Mộc Quy Phàm rất biết cách hành hạ người. Họ biết rõ đánh vào chỗ nào đau nhất mà không để người khác phát hiện ra.

Ngược lại, mặt mũi đám ác ôn này đều bầm dập----Đây là kết quả do mấy người họ tự đánh vào mặt nhau.

Nhìn mà phát hoảng, thực ra chỉ mất vài cọng lông tơ!!!

Sau khi nghe kể lại chuyện này, Tô Nhất Trần chau mày nói: “Anh làm như vậy thì mấy thuộc hạ của anh cũng phải ngồi tù….”

Mộc Quy Phàm bày ra bộ dạng thoải mái: “Không sao, họ vốn có nhiệm vụ, vào trong tù để canh chừng một người.”

Vừa hay vào tù mà không bị kẻ khác nghi ngờ, đề phòng.

Tô Nhất Trần: “…”

Lợi dụng việc công để trả thù cá nhân?

Mộc Quy Phàm chẳng hề cảm thấy mình ‘quan báo tư thù’, anh làm như vậy gọi là sử dụng lợi thế hợp lý để thực hiện phân phối lại tài nguyên.

….

Sau khi Thượng Thanh Bắc bị bắt vào tù, một trong hai cô gái rơi xuống nước được cứu sống hôm nọ lại phải chịu bạo lực mạng.

Mấy câu nói của Thượng Thanh Bắc đã dấy lên sự phẫn nộ của công chúng.

Cư dân mạng tìm ra địa chỉ và số điện thoại nhà của cô gái kia, thậm chí tìm ra cả số điện thoại của ba mẹ cô gái.

Lời chửi mắng và nguyền rủa liên tục vang lên bên tai, cô gái gần như sụp đổ.

Cô gái cũng thanh minh trên mạng, nhưng tài khoản của cô ấy quá bình thường, nhanh chóng bị nhấn chìm trong ngàn vạn lời chửi mắng.

Hôm nay gia đình cô gái rơi xuống nước còn nhận được bưu kiện, vừa mở ra đã trông thấy một cánh tay giả nhuộm màu đỏ tươi bị cắt đứt, thoạt nhìn cứ ngỡ là tay thật.

Cô gái sợ hãi thét lên một tiếng, bật khóc: “Mẹ ơi, sao lại như vậy…."

Cô ấy không hề nói ra mấy lời lẽ vô ơn đó, nhưng chẳng mấy người nghe được lời giải thích của cô ấy.

Cậu thanh niên kia cứu cô ấy rồi hi sinh tính mạng, mấy ngày nay cô ấy đều đến nhà cậu thanh niên để cảm ơn, xin lỗi và thể hiện sự áy náy….

Nào ngờ lại gặp phải bạo lực mạng!

Ba cô gái thở dài: “Nhịn đi con, ba đã báo cáo với website rồi…”

Tuy tài khoản giả mạo kia đã bị khóa, nhưng sự việc đã vượt quá tầm kiểm soát, nói dối nhiều quá sẽ thành sự thật, bây giờ toàn bộ cư dân mạng đều cho rằng cô gái là kẻ bội bạc.

Mẹ cô gái lau nước mắt, nói: “Con ơi, cố chịu đựng đi con….Dù sao con cũng được sống, còn cậu thiếu niên kia lại phải hi sinh tính mạng…”

“Chúng ta thấp cổ bé họng, có thanh minh cũng chẳng mấy ai tin. Bọn họ chỉ tin những gì họ muốn tin mà thôi.”

Cô gái khóc nức nở.

Vì chuyện trên mạng mà hôm nay tới trường cô ấy bị bao người nhìn bằng ánh mắt kỳ quái.

Thậm chí còn có người mắng luôn trước mặt rằng cô ấy là kẻ bội bạc.

Cô ấy sắp sụp đổ rồi.

Cô ấy không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này, cũng không biết tiếp theo phải làm gì, dù thanh minh thế nào thì phần lớn mọi người vẫn bảo thủ cho rằng đoạn video mạo danh trước đó mới là đúng rồi mỉa mai cười nhạo lời thanh minh của cô ấy…
Chương 181: Giết chú đó?

Cả nhà cô gái thất vọng, đáy mắt dần dần mất ánh sáng.

Nghe tiếng chuông điện thoại kêu lên “ting ting ting”, cô gái cũng không dám mở điện thoại ra xem.

Nhưng không mở ra điện thoại lên xem, đáy lòng cô ấy lại khó chịu...

Cô ấy nhắm mắt lại cuối cùng click mở điện thoại, đáy lòng hoàn toàn không ôm một chút hy vọng nào hết.

Nhưng mà cô ấy lại bỗng nhiên phát hiện, trên nền tảng video của mình có rất nhiều tin nhắn riêng tư, hơn nữa còn đang càng ngày càng tăng lên.

Tất cả đều là xin lỗi...

“Sao lại thế này?!” Cô gái sợ ngây người.

Ba mẹ của cô ấy cũng vội vàng chạy tới xem, lúc này cả nhà họ mới phát hiện, không biết dư luận đã lật ngược từ khi nào rồi!

Men theo đường mạng tìm đến video gốc, thì ra là cảnh sát địa phương đã đưa ra một thông báo, chủ blog đã đăng video - Thượng Thanh Bắc giả mạo thân phận của cô gái bị rơi xuống nước, phát biểu những câu nói có ảnh hưởng xấu, gây nguy hại cho trật tự xã hội và công cộng, bị tạm giam trong vòng mười lăm ngày.

Mà tài khoản thật sự của cô gái cũng bị người ra tìm ra được, lúc này bên dưới video hằng ngày của cô ấy đều là lời xin lỗi.

Cô gái vui đến phát khóc, lại cháy lên hy vọng đối với thế giới này!

Mà Thượng Thanh Bắc thì lại bị mắng đến điên rồi, tài khoản của gã ta đã bị khoá, cho nên những cư dân mạng đang cực kỳ tức giận đã gọi điện đến số điện thoại của ba mẹ gã ta.

Thiên Đạo luân hồi, trời xanh chẳng tha cho ai bao giờ.

Ba mẹ của Thượng Thanh Bắc tức khắc bị mắng đến to đầu...

Họ hàng bạn bè xung quanh cũng đủ kiểu 'quan tâm hỏi han' và châm chọc mỉa mai, khiến hai người bọn họ tức giận đến mức đi tìm con trai mình khắp nơi.

“Tôi đây chẳng thà làm thịt nó cho rồi!” Ba của Thượng Thanh Bắc mắng to.

Mẹ của Thượng Thanh Bắc thở ngắn than dài: “Đi bắt nó trở về!”

Còn chưa dứt lời, ba Thượng càng bực bội hơn: “Bắt như thế nào? Bắt nó trở về thì nó có chịu trở về không? Trừ khi bà đánh nó thành thằng ngốc thì nó mới chịu ngoan ngoãn nghe lời.”

Mẹ Thượng khóc lóc kể lể: “Tôi đã bảo nó đừng đi ra ngoài từ lâu rồi, nhưng nó không nghe! Ra ngoài tám năm ngay cả Tết nhất cũng không chịu trở về, tôi thà rằng để nó biến thành kẻ ngốc cho rồi! Ở nhà làm lao động tay chân, đỡ phải ra ngoài làm xằng làm bậy!”

Hai vợ chồng đều biết rõ, từ nhỏ con trai nhà bọn họ đã rất tinh ranh.

Tinh đến không còn tâm tư đến trường, tinh đến không chịu làm việc đến nơi đến chốn, luôn muốn đầu cơ trục lợi kiếm bộn tiền.

Hai vợ chồng cứ nơm nớp lo sợ cả ngày, chỉ sợ gã ta sẽ làm ra chuyện thất đức liên luỵ tới người trong nhà, người ta sẽ tìm tới tận cửa để tính sổ.

Nhưng dù sao cũng là con trai của mình, không thể cắt đứt quan hệ...

Lúc này Thượng Thanh Bắc đang bị nhốt trong nhà lao vẫn chưa biết những điều này.

Dù có bị nhốt lại, gã ta cũng không cảm thấy chuyện này có gì to tát, chẳng phải chỉ là mười lăm ngày thôi à?

Sau mười lăm ngày được thả ra, gã ta lại là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất!

Hiện giờ gã ta đã tìm ra được bí kíp để tăng lượng truy cập, ngày nào cũng có chủ đề hot, chỉ cần gã ta chọn bừa một chủ đề hot rồi làm ngược lại, sẽ rất dễ dàng nổi lên.

Trong hoàn cảnh này mà cứ thành thật trung thực đi quay video thì đều là lũ ngốc hết, người thông minh đều sẽ nhặt chỗ này ghép chỗ kia, vừa bớt việc lại vừa dễ dàng nổi tiếng...

Thượng Thanh Bắc nghĩ tới đó, ánh sáng xanh nơi đáy mắt càng ngày càng sậm, tựa vào song sắt không nhịn được mà cười thành tiếng.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng leng keng, một lớn một nhỏ đứng trước song sắt.

Là Mộc Quy Phàm và Túc Bảo.

Thượng Thanh Bắc giống như vừa bị dội một gáo nước lạnh, gã ta lập tức tỉnh táo lại.

Gã ta lắp bắp hỏi: “Anh, anh muốn làm gì?”



Mộc Quy Phàm cười lạnh một tiếng: “Đừng sợ chứ, tôi tới tìm cậu chỉ để 'trò chuyện vui vẻ' một chút mà thôi.”

Thượng Thanh Bắc: “...”

Lại nữa rồi!

“Anh, anh trai, hay là anh ra tay tàn nhẫn hơn chút đi...” Vẻ mặt Thượng Thanh Bắc như đưa đám, gã ta không dám nhận cái gọi là 'vui vẻ' của anh!

Cuối cùng Túc Bảo cũng gặp được chú đáng sợ đã chặt ngón tay này... Bé theo bản năng nắm chặt góc áo của Mộc Quy Phàm.

Bé nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ, sao trên đầu của chú đó lại không có quỷ ạ?”

Nhưng thật là kỳ lạ, trên người của người này lại có sát khí.

Trên người của một người đang sống bình thường sao lại có khí âm sát vậy?

Kỷ Trường nhìn chằm chằm Thượng Thanh Bắc, hỏi: “Cặp sách nhỏ, con có biết yêu ma quỷ quái không?”

Túc Bảo lắc đầu.

Kỷ Trường nói: “Yêu ma quỷ quái, ở cổ đại ý chỉ các loại ma quỷ, nhưng thời nay thì được dùng để mô tả mấy kẻ xấu.”

“Nếu là người, vậy tại sao không gọi là yêu ma quỷ quái mà lại gọi chung bằng một chữ 'quỷ'? Thời nay người ta giải thích rằng có người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ, cho nên mới so sánh với quỷ.”

“Nhưng trên thực tế, trên đời quả thật có một loại quỷ, bọn họ là linh hồn người sống, nhưng lại không khác gì quỷ cả.”

Túc Bảo nghe đến mơ mơ màng màng, cái hiểu cái không.

“Ý là chú này là quỷ sống ấy ạ?”

Kỷ Trường nghẹn họng.

Nói một đoạn dài như vậy.

Nhưng lại không bằng được hai từ mô tả của bé?

Sư phụ im lặng nói: “Cũng đúng...”

Túc Bảo khinh thường liếc hắn một cái: “Quỷ sống thì cứ bảo là quỷ sống, sư phụ giải thích dài dòng phức tạp như vậy làm gì, chẳng chân thành xíu nào.”

Rốt cuộc có muốn nghiêm túc dạy bé học nữa không đó?

Kỷ Trường: “...”

Túc Bảo lại hỏi: “Sư phụ, vậy nếu thu quỷ sống lại, chú xấu xa này có còn sống được nữa không ạ?”

Kỷ Trường nói: “Nếu thu thật thì đương nhiên không sống được, sư phụ hỏi con, con cảm thấy nên xử lý như thế nào?”

Túc Bảo suy nghĩ một chút, đột nhiên bật ra một câu: “Giết chú đó?”

Mộc Quy Phàm ở bên cạnh vừa mới vặn chai nước khoáng ra uống một hớp, nghe vậy lập tức phun ra một ngụm nước: “Khụ khụ, bé cưng ngoan ngoãn, đừng nói linh tinh!”

Anh dẫn bé tới là để gặp Thượng Thanh Bắc, không phải tới để giết người...

Túc Bảo vội vàng che miệng lại.

Thượng Thanh Bắc: “!”

Chân gã ta mềm nhũn, lập tức quỳ xuống đất: “Anh, anh trai, xin anh trai đừng giết tôi mà...”

Túc Bảo khụ một tiếng: “Nếu bé nói bé không có ý đó, chú tin không...”

Trong lòng Thượng Thanh Bắc điên cuồng chửi rủa “tao tin cái đách nhà mày”!

Gã ta khóc lóc dập đầu, miệng thì xin tha mạng, bảo đảm sau này mình ra ngoài sẽ không tái phạm nữa, nói lia lịa cả một tràng dài

Túc Bảo mím môi, không tin chút nào.

“Vậy nên cần phải xử lý như thế nào ạ?” Bé rất chân thành nhìn Kỷ Trường, đặt câu hỏi.

Kỷ Trường nói: “Lấy khí âm sát của gã ta, tước một nửa sinh hồn của gã.”

Túc Bảo tỉnh ngộ: “Ý là nửa sống nửa chết ấy ạ? Sẽ biến thành kẻ ngốc đúng không?”

Thượng Thanh Bắc hoảng sợ! Con nhóc đó định đánh gã ta đến nửa sống nửa chết, biến thành kẻ ngốc ư!

Gã ta lập tức choáng váng, quả nhiên con nhóc này không đơn giản như vẻ bề ngoài mà, thật tàn nhẫn!

Không phải gã ta chỉ kiếm ké chút lượng truy cập thôi à?

Nhà bọn họ có tiền như vậy, sao lại so đo thế chứ!

Thượng Thanh Bắc lập tức la to lên: “Cứu mạng! Chú cảnh sát ơi cứu mạng! Giết người rồi!”

Mộc Quy Phàm không khỏi giật giật khóe miệng, không nói nên lời: “Cậu kêu đi, kêu rách...”

Túc Bảo lập tức nói tiếp, câu này bé biết!

“Chú kêu rách họng cũng sẽ không có ai đến cứu chú đâu!” Bé nói.

Bấy giờ Thượng Thanh Bắc mới chợt nhận ra, hình như mình đã đá trúng tấm ván sắt* rồi!

(*) ý chỉ người không dễ chọc

Con nhóc này không chỉ là thiên kim của nhà giàu số một, có lẽ ở sau lưng còn có thân phận lớn hơn nữa...

Thượng Thanh Bắc run rẩy nói: “Thả tôi...”

Lần đầu tiên Túc Bảo bắt sinh hồn, có chút do dự không dám ra tay.

Người vẫn chưa chết, có nên bắt không đây?

Kỷ Trường nhận thấy bé đang do dự, trong lòng cũng biết điều này làm khó bé rồi.

Rốt cuộc hiện tại bé cũng không phải là Diêm Vương mặt lạnh gì, chỉ là một cô nhóc bình thường thôi...

Nhưng mà hắn vừa nghĩ như vậy, chợt thấy nhóc con nhắm mắt lại, giống như đang tự cổ vũ chính mình, lớn tiếng nói: “Làm!”

Kỷ Trường: “...”

Mộc Quy Phàm: “...”

Thượng Thanh Bắc: “!”

Túc Bảo suy nghĩ rất đơn giản.

Trước khi tới đây bé có nghe ba nói qua về những gì Thượng Thanh Bắc đã làm, bé chỉ đơn giản cảm thấy, nếu sau này người đó vẫn sẽ tiếp tục xấu xa như vậy, vì để kiếm tiền mà làm ra chuyện tổn hại tới người khác...

Vậy tại sao hiện tại không giải quyết luôn cho xong chứ?

Hơn nữa, cũng không bắt chú đó phải chết, chỉ làm chú đó biến thành kẻ ngốc mà thôi.

Bà ngoại thường nói, người ngốc có phúc của người ngốc, cho nên biến thành kẻ ngốc có lẽ cũng không phải là chuyện xấu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK