Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 268: Quỷ thật ở phim trường

Người trong lồng sắt mặc một chiếc áo dài màu đất cũ nát, trên người có vài vết máu, trên mặt cũng đen đỏ hồng tím một mảng.

Nó buông thõng tay chậm rãi dạo qua một vòng, bay ra ngoài.

Cảnh diễn tiếp theo là cảnh nữ chính hoá trang thành quỷ tới cứu nhân viên tình báo bị bắt, cô ấy sẽ dùng thủ thuật giang hồ để che mắt trước, làm ra mấy con rối bóng, để đám cai ngục tưởng rằng mình vừa gặp quỷ, trong lúc hỗn loạn sẽ dẫn nhân viên tình báo rời đi, nhưng mà lúc đang định rời đi thì lại bị bắt lại, nam chính che mặt lên sân khấu trong ánh lửa và vụ nổ lớn, một người quần chiến với một đại đội, dùng tay không xé xác quỷ xâm lược, mang nữ chính và nhân viên tình báo rời đi...

Bởi vậy người phụ trách cho rằng “con quỷ” này là một trong những “con quỷ” mà lát nữa nữ chính sẽ dùng để giả thần giả quỷ.

Anh ta há miệng thở dốc, lẩm bẩm: “Đây là diễn viên quần chúng nào vậy, hóa trang rất chân thật, kỹ thuật diễn cũng rất tốt nữa, sao mà bay ra ngoài được vậy nhỉ... chắc đã phải luyện tập chăm chỉ từ lâu rồi nhỉ? Sớm hay muộn cũng sẽ nổi tiếng thôi...”

Hiện tại có một vài diễn viên quần chúng rất biết cố gắng, không chỉ học biểu diễn không biết ngày đêm, còn học thêm mấy thứ linh tinh như là võ thuật, khiêu vũ, thanh nhạc, vân vân…, chuyên nghiệp hơn một số diễn viên nhiều...

Hiện trường đã được sắp xếp xong rất nhanh, cùng với một tiếng action của đạo diễn...

Trong nhà tù u ám âm trầm, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu thảm tiết của nhân viên tình báo đang bị tra tấn.

Một cơn gió lạnh thổi qua, bỗng nhiên ngọn lửa bên trong chậu than lại biến thành màu xanh lục.

Đạo diễn “ồ” lên một tiếng, thấp giọng nói: “Tổ đạo cụ làm ăn được đấy, ngọn lửa biến thành màu xanh lục, không nhìn ra được chút sơ hở nào, rất quỷ dị, hiệu quả cũng rất tốt!”

Tổ trưởng tổ đạo cụ ở bên cạnh đực mặt ra, trong dự thảo không có hạng mục này, thằng nhóc nào đã làm ra vậy? Cần phải thưởng thêm cho cái đùi gà!

Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu đang bức cung lấy lời khai, thấy nhân viên tình báo vẫn không chịu khai gì cả, gọi người cầm kẹp gắp than lên.

“Ấn vào miệng nó cho tao!” Gã ta hung hăng nói.

Quỷ xâm lược tay sai cầm kẹp gắp than tới gần nhân viên tình báo, đang định hành động.

Bỗng nhiên gió rít một tiếng, ngọn lửa dần trở nên mơ hồ nhấp nháy.

Quỷ xâm lược dẫn đầu đột nhiên quay đầu lại, quát to: “Ai?!”

Không có ai trả lời cả.

Gã ta nhíu mày, xua tay: “Tiếp tục!”

Nhưng mà kẹp gắp than vừa mới tới gần nhân viên tình báo, một nữ quỷ đầu tóc bù xù đột nhiên xuất hiện ở sau lưng nhân viên tình báo.

Nó ngẩng đầu lộ ra một con mắt, nhìn chằm chằm diễn viên đóng vai quỷ xâm lược tay sai.

Nó xuất hiện quá đột nhiên, giống như thật, khắp chốn đều lộ ra cảm giác quỷ dị.

Quỷ xâm lược tay sai sợ tới mức tay run lên, kẹp gắp than “leng keng” một tiếng rơi trên mặt đất, hoảng sợ liên tục lui về phía sau: “Quỷ... Quỷ!”

Quỷ xâm lược dẫn đầu nhìn qua, nhíu mày nói: “Baka*! Làm gì có quỷ, trên đời này không có quỷ! Tiếp tục cho tao!”

(*) Baka = đồ ngu (tiếng Nhật)

Quỷ xâm lược tay sai run rẩy nhặt kẹp gắp than lên, lúc này một cái bóng màu trắng lại bay qua nóc nhà tù!

Lúc này quỷ xâm lược dẫn đầu và tay sai đều nhìn thấy, quỷ xâm lược dẫn đầu giật mình lui về phía sau một bước, hoảng hồn sợ hãi.

Trong kịch bản, đây là thủ thuật che mắt của nữ chính, kết hợp quang ảnh với múa rối bóng để tạo ra hiệu ứng chân thực.

Nhưng quỷ xâm lược tay sai lại bị doạ thật, ban nãy anh ta vừa nhìn thấy đạo cụ múa rối bóng, là một bộ đồ được treo trên không trung, đội thêm một cái khăn trùm đầu, trông rất giả.

Nhưng giá kia lại đột nhiên nhô lên từ trong bóng tối, người thật không thể làm được như vậy.

Ban nãy anh ta cách khá gần, nữ quỷ ở sau lưng nhân viên tình báo để lộ một con mắt từ trong mái tóc, anh ta đã xác định đó không phải là đạo cụ, là người thật.

Nhưng ở đâu ra nữ quỷ người đóng vậy?

Người duy nhất đóng vai nữ quỷ chính là nữ chính, nhưng nữ chính vẫn còn đứng ở bên ngoài mà!

Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu cũng bị dọa ngốc, tuy rằng anh ta không phải người tai to mặt lớn gì, nhưng mà một nhân vật cỏn con như này anh ta đã đóng không biết bao nhiêu lần rồi, đi qua rất nhiều đoàn phim, ở trên phim trường, là người hay là đạo cụ đương nhiên có anh ta thể nhìn ra được trong nháy mắt.

Người bay trên xà nhà ban nãy không phải là đạo cụ, là người thật!!

Người thật muốn bay lên thì cần phải treo vào dây thép, trong cảnh diễn này thì dây thép đang được treo ở bên ngoài nhà tù, không ở trong này!

Vậy thì người này đã bay lên bằng cách nào vậy?

“Đi... Đi mau!” Sắc mặt của hai diễn viên trắng bệch, diễn viên đóng vai quỷ xâm lược tay sai không có đủ kinh nghiệm, nhanh chân bỏ chạy.

Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu thì vẫn còn chút đạo đức nghề nghiệp, bước chân hoảng loạn nhưng vẫn quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Cố Thất Thất lên sân khấu vào lúc này, cô ấy đứng trong một phòng giam, đầu tóc bù xù, hai mắt đỏ đậm...

Quỷ xâm lược dẫn đầu vừa quay đầu lại nhìn thì thấy nữ chính như vậy cũng bị doạ sợ, hãi hùng kêu lên một tiếng rồi té ngã, chạy đến té đái.

Nữ chính lập tức tiến lên mang nhân viên tình báo đi, cô ấy nâng nhân viên tình báo nhanh chóng chạy ra ngoài, cảnh diễn này kết thúc.

“Cắt! Tốt, rất tốt! Cực kỳ tốt! Một lần qua luôn!”

Mọi người đều vỗ tay, xuất sắc, quá xuất sắc rồi! Bọn họ cũng bị dọa sợ theo.

Đạo diễn không khỏi âm thầm tán thưởng, diễn viên hôm nay làm sao vậy nhỉ?

Cả đám đều bùng nổ xuất sắc!

Diễn rất giống!

Túc Bảo cũng vỗ tay nhiệt tình.

Các con quỷ diễn rất giỏi!

Hay hay!

“Chuẩn bị cảnh tiếp theo!”

Cảnh diễn tiếp theo là ở trong sân bên ngoài nhà tù, quay toàn cảnh, tổ quay phim ngồi lên cần cầu để quay lại, tổ đạo diễn thì ở ngoài sân.

Tổ đạo cụ và người phụ trách thiết kế bối cảnh xác nhận đi xác nhận lại vị trí và lượng xăng đã đổ ra, đảm bảo an toàn cho nữ chính.

Lát nữa ngọn lửa bốc lên, máy móc sẽ nhanh chóng quay lại, ngọn lửa cách nữ chính một mét, có thể bảo đảm an toàn cho nữ chính.

“Được rồi, dọn dẹp khu vực này đi.” Nhân viên công tác đang bận rộn.

Chu Vũ mặc trang phục của diễn viên quần chúng, đội mũ che khuất mặt nhìn chằm chằm vị trí ngọn lửa ở cách đó không xa, nơi đó có một vạch cắt ngang.

Cố Thất Thất sẽ phải để ý tới vạch, sau khi cô ấy lao tới, phải đứng cách vạch này khoảng từ một mét trở lên.

Tất cả khoảng cách đều đã được đo xong hết.

Lúc này Chu Vũ nấp ở gần vạch chờ đợi cơ hội, cuối cùng cô ta cũng chờ được đến lúc người khác không chú ý tới, đổ một chai “đồ uống” ở trong tay lên vách ngăn, lát nữa vách ngăn này sẽ che ở trước mặt Cố Thất Thất, là màn phòng hộ thứ hai bảo đảm an toàn cho cô ấy...

Chu Vũ lo lắng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi, cũng may không ai chú ý tới cô ta.

Cô ta làm xong thì lập tức rời đi.

Không ngờ rằng, cách nơi cô ta không thể nhìn thấy không xa, một nữ quỷ đang nhìn chằm chằm động tác của cô ta, chứng kiến toàn bộ hành động ban nãy của cô ta...

Máy móc bắt đầu hoạt động, đạo diễn xác nhận lại vị trí của diễn viên, chỉ nghe tiếng đếm “một, hai, ba”, đạo diễn hô một tiếng: “Action!”

Chu Vũ lặng lẽ trở về vị trí của mình ở bên ngoài phim trường, trong mắt ẩn chứa một tia hưng phấn, nhìn chằm chằm phim trường.

Tới rồi, tới rồi!

Chẳng bao lâu sau sẽ có ánh lửa và tiếng nổ mạnh... Nổ ở ngay trước mặt nữ chính, nữ chính bị nổ đến bay ra ngoài.

Lửa là dùng xăng, nổ mạnh chỉ là dùng pháo đốt, còn lại thì tổ hậu kỳ sẽ thêm hiệu ứng sau.

Nữ chính vừa mới đỡ nhân viên tình báo đi ra, đã bị đám quỷ xâm lược vây quanh, cô ấy và nhân viên tình báo cầm súng vừa bắn vừa lùi, có thêm vòng hào quang của nhân vật chính, một phát súng bắn chết được hai mươi ba mươi tên quỷ xâm lược, khiến kẻ đích tức đến mức ném ra một trái bom.

Uỳnh một tiếng...

Ánh lửa bùng lên.

Con ngươi của Cố Thất Thất co rụt lại, ngọn lửa này... Không bình thường!
Chương 269: Hóa ra đóng phim hao tốn diễn viên như vậy

Da đầu Cố Thất Thất tê dại.

Trước buổi thử vai, đạo diễn đã nhắc nhở cô ấy rằng cảnh quay lần này khá nguy hiểm, cần diễn viên đóng thế, nhưng cô ấy đã từ chối.

Đạo diễn, người quản lý trường quay và đội đạo cụ đã nhiều lần thử xem ngọn lửa sẽ lan đến đâu và sắp xếp cho cô ấy đứng trong phạm vi an toàn, máy quay đặt ở vị trí khác, ngọn lửa cách cô ấy ít nhất một mét.

Cố Thất Thất chỉ cần thuận thế ngã về phía sau là được.

Nhưng, vách ngăn trước mắt Cố Thất Thất đang bốc cháy, ngọn lửa lan đến trước mặt cô ấy. Thậm chí Cố Thất Thất còn có thể ngửi thấy mùi tóc mình đang cháy.

Đội ngũ đạo cụ và quản lý bối cảnh bên ngoài trường quay cũng tròn mắt ngỡ ngàng, chuyện gì đang xảy ra vậy? !

Ngọn lửa lan tới quá gần nữ chính!

Không ai có thể thoát khỏi ngọn lửa...

Sắc mặt của các thành viên đội đạo cụ lập tức tái nhợt.

Cố Thất Thất thầm than hỏng bét rồi!

Lúc này, một bóng đen bỗng bay tới trước mặt Cố Thất Thất.

Cô ấy chỉ thoáng nghe thấy giọng nói non nớt của Túc Bảo, cô bé đang hét đi nào, Pikachu….Còn hét gì đó nữa.

Cố Thất Thất chợt cảm thấy một lực đánh bật thân thể cô ấy bay ra ngoài.

Tất cả những chuyện này chỉ xảy ra trong tích tắc, chưa đầy nửa giây.

Cố Thất Thất ngã xuống đất đúng như kịch bản.

Đội đạo cụ và các nhân viên khác cũng đứng bên ngoài khu vực quay phim, nhất thời không phân biệt rõ rốt cuộc đã phát sinh sự cố hay cảnh phim vẫn đang diễn ra bình thường...

Cố Thất Thất rất chuyên nghiệp nên họ không dám ngăn cản. Đôi khi, một cảnh quay có độ khó rất cao, nếu bỏ cảnh quay này mà quay lại từ đầu thì diễn viên sẽ lại đối mặt với nguy hiểm.

Những gì họ có thể làm là liên tục xác nhận Cố Thất Thất vẫn ổn, sau đó kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng rồi nhanh chóng dập lửa.

Đạo diễn không hề nhận ra điều gì bất thường. Ông ta không hét “cắt” nên cảnh quay của Tô Lạc cũng chẳng thể dừng lại.

Tô Lạc mặc đồ đen che nửa mặt xuất hiện trong ánh lửa, phi dao thẳng vào yết hầu của bảy - tám người.

Ngay sau màn đấu súng tay đôi đoàng đoàng, một nửa đám ‘quỷ’ xâm lược [1] đã thất thủ.

[1]: Bên trung thường gọi quân xâm lược là quỷ.

Còn lại hơn chục tên, Tô Lạc dùng tay không chiến đấu, ánh mắt lộ vẻ hung dữ.

Lúc này, trước mặt Tô Lạc xuất hiện một người đàn ông cúi gục đầu, Tô Lạc cứ ngỡ đây là điểm nhấn của cảnh quay - Dùng tay không xé nát quỷ xâm lược.

Anh liếc nhìn Cố Thất Thất một cái, thấy cô ấy nằm bất động trên mặt đất, anh vừa lo lắng vừa tức giận, hai mắt đỏ hoe rồi hét lên một tiếng----

Roẹt!

'Người' trước mặt Tô Lạc đã bị anh xé làm đôi!

Một luồng khí đen bốc lên, đồng tử Tô Lạc chợt co rút lại.

Theo kịch bản gốc thì lẽ ra thứ anh xé chỉ là một bộ quần áo, nhưng cái đầu treo trên giá treo quần áo trước mặt lại ngẩng lên nhìn thẳng vào anh.

Vậy... thứ anh xé là...

Quỷ hồn thật ư??

Vẻ mặt của Tô Lạc cứng đờ trong giây lát.

Khi hướng dẫn trước về kịch bản, đạo diễn đã nói sau khi anh dùng tay xé nát quỷ xâm lược, hiện trường sẽ không có máu me đầm đìa gì hết, chỉ có khói xanh và các hiệu ứng đặc biệt sẽ được thêm vào hậu kỳ thôi.

Trước khi luồng khí đen tiêu tan, làn khói xanh mà đội đạo cụ chuẩn bị từ trước mới bắt đầu phun ra.

Một khi đạo diễn chưa kêu ‘cắt’ thì vẫn phải tiếp tục diễn. Theo bản năng nghề nghiệp, Tô Lạc lao tới ôm Cố Thất Thất, sau đó dùng một tay xách nhân viên tình báo…

Sau đó là cảnh quay nam chính bay lên không trung, băng qua tường, lên xe và nghênh ngang rời đi - Những cảnh này đều yêu cầu hiệu ứng đặc biệt trong khâu hậu kỳ và cần phải quay riêng.

“Cắt!” Đạo diễn hài lòng hét lên.

Tô Lạc lập tức ném nhân viên tình báo đi, một tay đỡ Cố Thất Thất.

Cô ấy vẫn chưa tỉnh táo lại, nhưng theo bản năng vẫn đưa tay nắm lấy túi thơm bên thắt lưng.

Tóc Cố Thất Thất hơi xoăn lại, mặt cô ấy đen kịt, miệng thở dốc, trong mắt tràn đầy lửa giận…

Mẹ kiếp, đứa nhãi nào ám toán cô ấy thế này??

Cố Thất Thất lập tức nhìn về phía Chu Vũ, chỉ thấy cô ta đang mỉm cười nói gì đó với người bên cạnh, vẻ mặt ngây thơ và vô hại.

Cố Thất Thất cố đè nén cơn tức giận trong lòng, dù cô ấy ghét nhất là loại trà xanh mưu hèn kế bẩn, dù cô ấy là người có thù tất phải báo ngay, nhưng cô ấy không phải loại người không có đầu óc.

Vội vã xông tới cãi vã khi không có bằng chứng sẽ chỉ khiến bản thân rơi vào thế bị động.

Bây giờ Cố Thất Thất càng thêm nghi ngờ bóng đen ban nãy, nếu không nhờ bóng đen đó, khuôn mặt của cô ấy chắc chắn không chỉ bị bôi đen mà còn bị bỏng nặng.

Túc Bảo ngơ ngác nhìn trường quay, trong mắt đong đầy sự nghi hoặc.

Cậu tư của bé tay không xé quỷ, là xé quỷ thật đó nha, siêu lợi hại đó!

Nhưng, cảnh quay bị bom nổ làm văng người đi của chị Thất Thất cũng phải đóng y như thật ư?

Cục bột nhỏ bỗng thấy lo lắng.

Hóa ra đóng phim hao tốn diễn viên như vậy, công việc của cậu tư là một nghề có rất nhiều rủi ro...

Nếu một ngày cậu tư đóng vai bị xe tông thì liệu cậu ấy có bị xe tông thật không?

Hu hu hu, nếu ngày nào đó cậu tư đóng vai người chết thì cô bé sẽ không còn cậu tư nữa à?

Khoảnh khắc này, cô bé con đã nghĩ đến việc chọn hình dáng mộ cho cậu tư, mắt bé ngân ngấn nước.

Đạo diễn đang quay đầu cười híp mắt: “Thế nào? Tay không xé quỷ có thú vị không con….Ôi ôi, bé con của chú, sao con lại khóc thế này!”

Tổ đạo diễn lập tức hoảng loạn, mọi người vụng về dỗ dành cục bột nhỏ: "Ngoan, chỉ là một bộ quần áo thôi, không phải người thật đâu con!"

"Đều là giả, đều là giả!"

Vì kịch bản ban đầu là xé một bộ quần áo rồi phun ra khói xanh, không hề có máu me đáng sợ nên mọi người chỉ nghĩ cho Túc Bảo đứng xem để cô bé hiểu cách các diễn viên đóng phim mà thôi.

Ai ngờ lại khiến cô bé con sợ hãi.

Mọi người lập tức tự trách bản thân, bà cụ Tô cũng hối hận không thôi.

Vốn dĩ, bà muốn Túc Bảo được thấy công việc của một diễn viên, nào ngờ cục bột nhỏ bị hù cho bật khóc….

Lẽ ra bà không nên nuông chiều trẻ con như vậy!

Tô Tử Du ngơ ngác nhìn rồi không ngừng lục lọi trong ba lô. Sau một hồi, cậu lấy ra một gói khăn giấy, vội vàng xé mở túi, lấy ra một mảnh khăn giấy lau nước mắt cho Túc Bảo.

Nước mắt Túc Bảo tuôn rơi như những hạt đậu!!

Tô Tử Du hoảng loạn: “Em đừng khóc, em đừng khóc mà…”

Bà cụ Tô cảm thấy mình thật đáng trách, vội ôm Túc Bảo: “Bảo bối ngoan đừng khóc, sao vậy con? Bị hù dọa phải không con?”

Túc Bảo nghẹn ngào chỉ vào Camera giám sát: “Nếu mọi người đóng vai người chết thì phải chết thật đúng không ạ? Vậy nếu cậu tư con đóng người chết thì Túc Bảo không còn cậu tư nữa phải không….Hu hu…”

Mọi người sững sờ.

Ơ, hóa ra mấu chốt mà cục bột nhỏ quan tâm là chuyện này à?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK