Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trái tim Mộc Quy Phàm thắt lại, anh kìm lòng không lao về phía trước.

Bảo bối à… Ba không thể luôn ở bên con bất cứ lúc nào...

Có lẽ năm năm, mười năm nữa, Túc Bảo sẽ đến được nơi mà anh không bao giờ có thể chạm tới và độc lập chiến đấu một mình...

Mộc Quy Phàm nắm chặt tay và lùi lại.

Kỷ Trường đã rời đi nơi này, bởi vì hắn không nỡ nhìn.

Vai của Túc Bảo bị đau, bé vô thức vẫy tay, kết quả chỉ thoáng chốc bé đã bị bao vây bởi vô số ác quỷ.

Các ác quỷ đang nhấn chìm cô bé con...

"Túc Bảo!" Tô Tử Du lo lắng gọi.

Đúng lúc này, Túc Bảo giẫm lên ghế rồi nhảy phốc lên——

Giống như một con rồng nổi lên từ biển, bé nhanh nhẹn nhảy ra khỏi vòng vây của đám ác quỷ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Túc Bảo không còn vẻ đáng yêu dịu dàng nữa mà thay vào đó là sự lạnh lùng và không chịu khuất phục.

Trong mắt bé có một tia sáng kỳ lạ, giống như một tia sét vô hình xuyên qua đám ác quỷ.

"Aya ya ya ya ya." Túc Bảo vừa chạy vừa hét lên bằng chất giọng non nớt.

"Nhào lên đi! Có bản lĩnh thì bắt ta nè!" Túc Bảo hơi tức giận, bé không tin mình không làm được!

"Có chút bản lĩnh này thôi à? Ta còn chưa sử dụng chiêu cuối của mình đâu nha!" Túc Bảo hét lên trong khi né tránh ác quỷ.

"Thật hổ thẹn cho cái danh ác quỷ của các ngươi!" Cô bé con càng ngày càng thành thạo.

"Rác rưởi! Đều là rác rưởi!" Túc Bảo đánh nhanh như chớp.

Ác quỷ: "..."

Có nằm mơ chúng cũng chẳng ngờ được, sau khi chết chúng còn bị người ta vờn như dắt chó thế này.

Đúng là xỉ nhục tôn nghiêm của quỷ mà!

Tôn nghiêm của ác quỷ đâu? ? ?

Á á á...

Lũ ác quỷ gào thét giận dữ lao tới, chúng chồng chất lên nhau nhưng không thể chạm vào Túc Bảo!

"Được rồi, đủ rồi!" Mộc Quy Phàm hét dừng lại.

Túc Bảo nhanh chóng vung tay lên, một đạo ánh sáng chói lòa xẹt qua. Đám ác quỷ đang gào thét lập tức bị kẹp chặt, không thể cử động hay phát ra âm thanh.

Ác quỷ: ┭┮﹏┭┮

Con nhóc này không quan tâm tới đạo đức chiến đấu gì hết!

Hai chân Túc Bảo mỏi đến độ sắp khuỵu xuống. Giây tiếp theo, bé được Mộc Quy Phàm bế lên, ôm vào lòng.

“Con ổn chứ?” Anh nói với giọng trầm, nén nỗi đau trong lòng.

Túc Bảo gật đầu: "Cũng tạm ạ… nhưng con đói quá…"

Tô Tử Du vội vàng ôm bánh chạy tới.

Khách trong nhà hàng cùng người phục vụ trên tầng năm đều đã rời đi, nhưng đồ ăn trong khu vực buffet vẫn còn đó.

Túc Bảo ăn liền một lúc hai cái bánh nhỏ, tu luôn hai chai nước trái cây, sau đó bé nhìn thấy Tô Tử Tích bưng một đĩa tôm hùm tỏi đi tới.

Bé không từ chối bất cứ món gì được đưa tới mà ăn hết, ăn được một lúc bé mới cảm thấy sức lực của mình đã trở lại.

"Đánh tiếp nào!" Túc Bảo siết chặt nắm đấm hét lớn: "Ác quỷ nhiều quá, không thể lãng phí KPI được!"

Ác quỷ: "..."

Hóa ra chúng chỉ là bao cát, phải không!

Để rèn luyện năng lực phản ứng, Túc Bảo đứng bất động, khi ác quỷ chuẩn bị tấn công vào người thì bé mới đánh trả và hất văng đầu đối thủ.

Sau khi rèn luyện bài tập này nhiều lần, trực giác của Túc Bảo nhanh chóng phát triển. Ngay cả khi đang ăn, bé cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm, trước khi đại não kịp phản ứng, tay bé đang tung ra chiêu thức chiến đấu của mình!

Cuối cùng, không còn ác quỷ nào còn nung nấu ý định đánh lén Túc Bảo nữa!

Trong quá trình huấn luyện cường độ chống căng thẳng, Túc Bảo đã chiến đấu từ trận đầu tiên đến trận thứ 39 không ngừng nghỉ. Cuối cùng, tất cả các ác quỷ đều sợ hãi và lần lượt rút lui.

Nội dung rèn luyện sức mạnh bùng nổ sẽ xem xem cú đấm của Túc Bảo có thể bùng nổ như thế nào và có thể đánh bao nhiêu ác quỷ thành tro bụi mà không cần sử dụng sức mạnh ma thuật.

Mục đích của bài rèn luyện này là để đảm bảo bé có khả năng tự bảo vệ mình trong trường hợp đặc biệt.

Lúc đầu Túc Bảo có thể giết chết một ác quỷ chỉ bằng một quyền, sau đó số ác quỷ bị tiêu diệt bởi một cú đấm tăng dần thành hai, bốn, sáu...

Giới hạn cuối cùng là một quyền hạ mười ác quỷ.

Lúc này trời đã gần sáng.

Hồ lô linh hồn nấc lên, đừng hỏi nó no chưa mà hãy hỏi nó có đầy bụng không?

Đám quỷ đào hoa thò đầu ra khỏi hồ lô với vẻ kinh ngạc.

Quỷ đào hoa: "Không dám đắc tội, không dám đắc tội!"

Quỷ nhu nhược: "Bảo bối thật tuyệt vời!"

Quỷ xui xẻo: “Đám ác quỷ kia thật đáng thương.”

Chúng nhìn về góc phòng.

Trong nhà hàng khổng lồ trên tầng năm, chỉ còn lại một con ác quỷ đang run rẩy.

Nhìn sự chiến đấu hung hãn của Túc Bảo, nó phịch một tiếng quỳ xuống.

“Mẹ…bà…tổ tiên…cứu…” Nó khóc lớn: “Xin hãy tha cho ta!”

Túc Bảo hạ thấp tư thế, siết chặt nắm đấm, tuy đã chiến đấu cả đêm nhưng bé lại cảm thấy tỉnh táo hơn.

Bé nhẹ nhàng giơ tay lên và dùng lòng bàn tay đánh ra một tiếng nổ vang, một cái chai nứt ra cách đó nửa mét.

Có thể thấy được lòng bàn tay bé vô cùng mạnh mẽ!

Túc Bảo như đã khám phá ra một thế giới mới. Bé hào hứng nhìn xung quanh và nhắm mục tiêu vào một quả dừa.

“Ya!” Bé dùng lòng bàn tay đánh ra và dễ dàng chẻ quả dừa ra làm hai nửa.

Trong mắt bé đầy sao: "Oa! Bà ngoại không cần vất vả bóc sầu riêng nữa! Con có thể giúp tách chúng bằng tay không!"

"Anh ơi, từ nay anh muốn cắt trái cây thì cứ tìm em!"

Tô Tử Du Tô Tử Tích: "..."

Hai anh em ngơ ngác.

Chỉ một khoảng thời gian ngắn đã có thể mang lại kết quả bất ngờ...

Tô Tử Tích nhanh chóng lấy sổ tay ra, gạch bỏ dữ liệu gốc.

·Tên: Túc Bảo.

·Sức tấn công: 9999 (giá trị đầy đủ 10000+).

·Chức nghiệp: Diêm Vương.

·Sức sống: 999 (giá trị đầy đủ 1000).

·Tốc độ: 999 (giá trị đầy đủ là 1000, chân ngắn có thể chạy nhanh, nhanh gần như flash).

·Vũ khí: Búa vàng tím, Lưới trói buộc linh hồn, La bàn bát quái, Bánh bao vàng, Bùa quỷ, Cung điện địa ngục, Cung tên cõi âm, Nắm đấm, Năm con quỷ ác...

·Tỷ lệ trúng: 100%.

·Thần thú tùy thân: một sư phụ và một người cha.

·Phục hồi: 999 (hồi phục sau khi kiệt sức: cần ba chiếc bánh nhỏ).

·Né: 999



Tô Tử Tích lẩm bẩm: "Gần như vô địch thiên hạ... Trong game mà có được một nhân vật như Túc Bảo thì chắc sẽ giết hết đối thủ!"

Cảm tạ thiên nhiên ban tặng, hơn trăm ác quỷ đã được phái đến để tăng cường sức mạnh cho em gái cậu.

Cảm ơn rất nhiều.

Tô Tử Tích hưng phấn nhìn Túc Bảo, chợt thấy bàn tay nhỏ nhắn của bé sưng tấy đỏ bừng, nhìn thôi cũng thấy đau.

Tô Tử Du đau lòng nắm tay Túc Bảo, hỏi: "Đau không em?"

Túc Bảo bật khóc: “Vừa rồi không thấy đau, nhưng bây giờ hơi đau.”

Tô Tử Du liếc nhìn Mộc Quy Phàm.

Xong đời, đợi vũ khí mới của bà nội - cái chảo~

Kỷ Trường bay vào, nhìn nhà hàng trống rỗng cùng quỷ keo kiệt đang run rẩy trong góc.

"Còn lại một con." Kỷ Trường vung tay lên, con quỷ bị hắn tóm vào tay.

"Nếu ta nhớ không lầm thì người vừa cắn vào vai Túc Bảo là ngươi phải không?"

Quỷ keo kiệt: “……”

(┬_┬)

Nó đã làm gì sai!

Sao nó lại bị đày đến cái nơi quỷ quái này?????

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK