Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 509: Mục đích của bọn chúng: giết Túc Bảo

Quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược lên trước, bắt đầu chém giết với nữ quỷ đầu bạc.

Nhưng nữ quỷ đầu bạc thuộc về tướng quỷ, so với ác quỷ còn lợi hại hơn, hơn nữa nó còn từng là thuộc hạ của diêm vương.

Quỷ đào hoa chúng nó sao có thể là đối thủ của nó được, chỉ mới đối mặt mà đầu quỷ đào hoa đã bị giật ra, quỷ nhu nhược cũng bị xé làm đôi, nó ngã xuống đất giãy dụa.

Đột nhiên một tiếng “Bát thập!” vang lên.

Túc Bảo nắm lấy đại chùy tử kim, đập mạnh vào người nữ quỷ đầu bạc.

Nữ quỷ đầu bạc lập tức hóa thành một cỗ sát khí, tiêu tán không dấu vết.

Quỷ xui xẻo kêu to cmn cmn, vừa nhắm mắt vừa xông lên.

Quỷ mít ướt thì thút thít khóc, không ngờ mình vừa được hợp nhất đã phải lập tức ra chiến trường, số nó sao lại khổ như vậy chứ…

Nó vừa khóc vừa lao lên, ý định dùng tiếng khóc làm ảnh hưởng nữ quỷ đầu bạc, đáng tiếc còn chưa kịp dùng đã bị chặn lại.

Quỷ hồ đồ co cẳng chạy: “Đánh không lại! Ta sang bên cạnh đánh…”

Bên cạnh chính là “người chết” bắt đầu vùng dậy.

Dì xấu xí và nữ quỷ áo cưới cũng ra, mấy tiểu quỷ vẻ mặt ngơ ngác sợ hãi.

Dưới tình huống nghiền ép mạnh mẽ thế này, chúng nó ra ngoài chính là vật hi sinh, cũng chỉ có thể đi theo quỷ hồ đồ ngăn cản những “thi thể” bắt đầu động đậy kia.

Người có sức chiến đấu duy nhất chính là Diêu Lâm Nguyệt.

Dường như cô ấy đã từng đánh qua với nữ quỷ đầu bạc, sau khi lao đến cô ấy quen thuộc cắn cổ nữ quỷ đầu bạc, giật đầu đối phương xuống.

Túc Bảo hơ cây đại chùy tử kim, cô bé chưa từng chiến đấu thế này bao giờ, cho nên không có kế hoạch gì, đại chùy tử kim vung vẩy lung tung, có thể đánh con quỷ nào thì đánh con quỷ đó.

Bùa chú của cô bé đều ở trong balo nhỏ, sau khi cô bé rơi xuống đây đã không mang theo gì cả, tay chân luống cuống. Có rất nhiều nữ quỷ đầu bạc, ít nhất có mười một mười hai con, bên phía Túc Bảo có thể thật sự chiến đấu chỉ có cô bé và Diêu Linh Nguyệt.

Hai người đối đầu với mười một mười hai con quỷ rất dễ để lộ sơ hở, lúc Túc Bảo vung đại chùy lên nện một con quỷ thì một con khác ngắm chuẩn xác đến bên phía cô bé không phòng bị mà lao lên cắn.

Nữ quỷ đầu bạc cắn lên tray Túc Bảo một cái, một vết thương lớn xuất hiện trên tay cô bé, da thịt cũng bị tróc một mảng lớn.

Trong ánh mắt nó là sự hung ác, đây là sự hung ác muốn đưa Túc Bảo vào chỗ chết.

Hai mắt Diêu Linh Nguyệt sắp nổ tung, cô ấy không quan tâm chút nào lao qua, cũng cắn một cái trên cổ nữ quỷ đầu bạc rồi điên cuồng cắn xé.

Trong lúc cấp bách Túc Bảo nhớ đến lưới trói buộc, cô bé vung tay, lưới trói buộc bay ra ngoài ngăn cản mấy nữ quỷ đầu bạc đang vây quanh.

Sau đó một cái “bánh bao” màu vàng óng ánh bay ra, đập chết nữ quỷ đầu bạc đang cùng mợ cả cắn xé!

Hồ lô linh hồn xoay tròn, liều mạng hấp thụ sát khí do nữ quỷ đầu bạc hóa thành, không bao lâu đã trở nên đỏ tươi trong suốt.

Túc Bảo túm lấy hồ lô linh hồn ném ra ngoài: “Đi đi hồ lô linh hồn! Ngươi là một quả hồ lô trưởng thành, ngươi không chỉ ăn không mà không làm việc được!”

Hồ lô linh hồn: “?”

Thấy hồ lô linh hồn, ánh mắt nữ quỷ đầu bạc đột nhiên trở nên hưng phấn, nó lao về phía hồ lô linh hồn.

Nó nuốt hồ lô linh hồn vào miệng, hồ lô linh hồn nhanh chóng giằng co mãnh liệt, cùng nữ quỷ đầu bạc nhảy tại chỗ.

Nó không làm gì được nữ quỷ đầu bạc, nữ quỷ đầu bạc cũng không nuốt được nó.

Phòng tối trong hồ lô linh hồn dao động, không áp chế được quỷ giả dối, mắt quỷ giả dối sáng lên, lập tức muốn nhân cơ hội chạy trốn.

Không ngờ nó vừa ra đã bị nữ quỷ đầu bạc một ngụm nuốt chửng.

“A… cứu mạng, cứu mạng!”

“Các ngươi không thể thấy chết không cứu…”

Lời còn chưa dứt, quỷ giả dối đang hoảng sợ đã biến mất trong miệng nữ quỷ đầu bạc, nữ quỷ đầu bạc lập tức to gấp đôi, nó che miệng, hung hăng bóp lấy hồ lô linh hồn muốn nuốt luôn nó.

Quỷ xui xẻo: “Cmn!”

Quỷ hồ đồ: “Cmn!”

Nữ quỷ áo cưới: “May mà nô đi ra, nếu không có phải chúng ta cũng bị nuốt rồi không?”

Túc Bảo nắm đại chùy tử kim, vội la lên: “Hồ lô linh hồn cố lên, ta đến rồi!”

Cô bé dùng sức quơ đại chùy, vừa nện vừa hô bát thập, hô một tiếng bát thập là lại nện một chùy xuống.

Dáng người nho nhỏ ra sức chiến đấu.

Quỷ đào hoa thấy mà đau lòng, vẫn như cũ là bát thập, bát thập, cũng sẽ không lại có ai lập tức chạy đến, nơi này chỉ có một mình cô bé.

Cuối cùng Túc Bảo cũng khó khăn đập chết được nữ quỷ đầu bạc, chùy cuối cùng đập xuống, bé đã đập chết được nữ quỷ đầu bạc đang muốn cắn nuốt hồ lô linh hồn.

Cô bé thở hồng hộc, mệt mỏi nằm co quắp trên mặt đất, cảm giác cả người mềm nhũn.

Kiệt sức…

Cô bé chưa từng đánh qua nhiều quỷ như vậy, hơn nữa lại còn là tưởng quỷ lợi hại hơn ác quỷ.

Hồ lô linh hồn quay vòng trong không trung như sợ mình vẫn chưa sạch, đám quỷ đào hoa nhìn nhau, đột nhiên không nói ra lời.

Trước điện diêm vương đột nhiên trở nên im lặng.

Những “thi thể” cứng ngắc xao động kia cũng dừng lại một cách quỷ dị.

Quỷ xui xẻo nói: “Kỳ lạ, sao bọn nó không cử động nữa vậy, chẳng lẽ chúng nó là do nữ quỷ đầu bạc kia điều khiển sao?”

Nó vừa dứt lời thì nhóm “thi thể” vừa rồi còn ngừng hoạt động đã lập tức lách cạch chuyển động!

Quỷ xui xẻo: “Cmn, cmn!”

Quỷ đào hoa lắp xong đầu mình vào cổ thì giơ tay đánh một cái vào đầu nó: “Biết mình không may thì bớt nói vài câu đi!”

Quỷ nhu nhược đã lùi về phía Túc Bảo, nó ôm cô bé vào ngực, nhíu mày nói: “Những nữ quỷ đầu bạc này có hơi không bình thường, hồ lô linh hồn đều có thể nuốt…”

Vừa dứt lời cổng to của điện diêm vương đã kẽo kẹt một tiếng, âm phong bên trong tràn ra, nhóm “thi thể” hành động chậm chạp càng trở nên linh hoạt hơn, bắt đầu từ từ đánh về phía bọn họ.

Quỷ xui xẻo: “Cmn! Ta chỉ vừa mới nói xong thôi cũng cựa luôn rồi à… Có cần phải chơi ta như vậy không?”

Quỷ nhu nhược ôm Túc Bảo, ánh mắt nghiêm lại: “Những “thi thể” này… là âm binh à?”

Nó nhìn về phía điện diêm vương sau lưng.

Quỷ đào hoa cũng lùi bước, nó nói: “Đúng vậy, cho dù là nữ quỷ đầu bạc hay những âm binh này thì chúng đều không có cách nào mở cửa lớn của điện diêm vương… Sau khi cửa lớn điện diêm vương mở, những âm binh này mới “sống” lại.”

Quỷ nhu nhược gật đầu: “Nói cách khác, chúng nó muốn cướp điện diêm vương… Mà chúng nó lại không thể mở được điện diêm vương nên mới cố ý chờ Túc Bảo đến để mở nó ra.”

Đúng, không sai, chính là như vậy.

Vừa rồi cửa điện diêm vương còn chưa mở ra, nơi này rất yên tĩnh, nữ quỷ đầu bạc cũng không xuất hiện.

Cửa điện diêm vương vừa mở bọn chúng đã xuất hiện.

Hơn nữa mục tiêu của chúng rất rõ ràng, giết Túc Bảo, xông vào điện diêm vương…

Chẳng lẽ điện diêm vương không nguy hiểm, bên ngoài mới nguy hiểm?

Quỷ mít ướt thút thít: “Vậy, vậy có phải chúng ta nên đóng cửa điện diêm vương lại không?”

Đúng lúc này trong bóng tối lại vang lên tiếng cười ha ha, hơn nữa còn đến từ khắp nơi!

Nhóm ác quỷ ngẩng đầu lên, lập tức thấy trên rễ cây khô, trên vách đá, giữa âm binh… đều toàn là nữ quỷ đầu bạc nằm sấp!

Số lượng rất nhiều, tạm thời không thể đếm được có tổng cộng bao nhiêu.

Quỷ đào hoa lạnh gáy, vừa rồi có mười hai con đã khiến họ phải gắng hết sức mới chống chọi được.

Bây giờ nhiều như vậy… Cái này đánh như nào!

Còn chưa nói đến ngàn vạn âm binh càng ngày càng linh hoạt…

Họ không kịp suy nghĩ thêm gì thì nữ quỷ đầu bạc đã lao đến, có mấy nữ quỷ đầu bạc nhào thẳng vào điện diêm vương rồi chui vào.

Quỷ đào hoa dùng hồn thể của mình ngăn nữ quỷ đầu bạc lại, mặc cho bản thân bị xé nát, nó hét lớn: “Túc Bảo, vào điện diêm vương đi!”

Khóe môi Túc Bảo run rẩy: “Nhưng mà, các ngươi…”

Quỷ nhu nhược hét lớn: “Không cần phải lo cho chúng ta!”

Nó ngăn trước mặt một nữ quỷ đầu bạc, khi còn sống sau khi chết nó đều yếu đuối, lúc này lại không lùi bước dù chỉ một chút, dù là bị đơn phương tàn sát cũng không chịu tránh ra một bước.

“Trong điện diêm vương nhất định có thứ gì đó… Túc Bảo, mau chạy đi, còn sống thì chạy đi…”

Túc Bảo mở to mắt, nước mắt nhanh chóng ngập đôi mắt cô bé.

Cô bé lùi từng bước một, sau đó xoay người chạy về phía điện diêm vương.

“Anh Phan… chị đào hoa, chú xui xẻo… các ngươi nhất định phải chờ ta…”

Cô bé bước một chân vào điện diêm vương, nhịn không được mà quay đầu lại, đúng lúc thấy cảnh quỷ nhu nhược bị cắn xé.

“Anh Phan…!” Túc Bảo mở to mắt.

Quỷ nhu nhược mỉm cười lần cuối cùng với cô bé…

Chân Túc Bảo mềm nhũn, lần đầu tiên cô bé cảm nhận được sự bi thương tột độ và sự khủng hoảng vô tận…

Cảnh cuối cùng là mợ cả lao đến, dùng cơ thể ngăn trước cửa chính điện diêm vương, ầm một tiếng, cửa điện diêm vương hoàn toàn đóng lại.

Ngăn cách với tiếng gầm thét cắn xé bên ngoài, ngăn cách cô bé với họ, thế giới này chỉ còn một mình cô bé.

“Ha ha ha…”

Đột nhiên bên tai Túc Bảo vang lên tiếng cười xảo quyệt của phụ nữ…
Chương 510: Phản sát ngược

Một giây trước khi quỷ nhu nhược bị nuốt vào, nó đột nhiên hiểu ra một chuyện.

Kỷ Trường không giống bình thường, quyển sổ lóng lánh kim quang kia.

Hơn nữa hắn vẫn luôn bảo vệ Túc Bảo, luôn dạy cô bé các đạo lý, trải qua nhân gian muôn màu.

Cộng với điện diêm vương trước mắt…

Cho đến bây giờ nghi ngờ không dám khẳng định của họ, cuối cùng cũng đều có đáp án…

Túc Bảo, chính là diêm vương tương lai!

“Túc Bảo, phải sống sót nha…” Trong không khí như có tiếng nỉ non của quỷ nhu nhược: “Không cần phải sợ… Dũng cảm tiến về phía trước…”

Quỷ đào hoa cũng không còn kiên trì nổi, nó cười cười, thấp giọng nói với bản thân: “Không ngờ có thể đưa bé con đến nơi này… Bé ngoan, nhất định phải thắng.”

Quỷ mít ướt và quỷ hồ đồ chưa kịp nói câu nào đã bị nuốt, nữ quỷ áo cưới, dì xấu xí và lệ quỷ nhỏ cũng không biết đã đi đâu.

Quỷ xui xẻo buồn vô cớ cười một tiếng: “Rất muốn ăn một viên kẹo nữa…”

Diêu Linh Nguyệt ngăn trước cửa điện diêm vương, cô ấy bị tầng tầng lớp lớp nữ quỷ đầu bạc bao trùm, chút bóng cũng không nhìn thấy.

Đám quỷ nhu nhược đang định từ bỏ.

Nhưng…

Đột nhiên hình như chúng nghe thấy tiếng Túc Bảo òa khóc.

Quỷ nhu nhược đã bị cắn nuốt đột nhiên mở to mắt.

Không… Không được!

Nó không thể từ bỏ!

Nếu như nó thật sự biến mất thì một mình Túc Bảo lẻ loi ở chỗ này không ra được thì sao?

Nhớ lại cảnh ban nãy… Bé ngoan của nó lẻ loi trơ trọi lảo đảo nghiêng ngả đi trong bóng đêm, nghẹn ngào gọi “anh Phan”…

Ánh mắt quỷ nhu nhược bắn ra một tia sáng, nó tức giận!

Nó như hắc hóa, dùng tất cả sức lực của bản thân, thôn phệ ngược lại!

Bất kể là ai, thứ gì, tất cả đều bị nó nuốt ngược lại!

Nữ quỷ đầu bạc nuốt được quỷ nhu nhược đang hài lòng nhìn bản thân to lên gấp đôi, lực lượng cũng mạnh hơn gấp đôi.

Nó nhìn chằm chằm Diêu Linh Nguyệt sắp bị nuốt lấy rồi cười lạnh một tiếng, đang định nhào qua thì đột nhiên trên người xuất hiện một vết rách, vết rách ngày càng nhiều, ầm một tiếng cắt nó thành vô số mảnh vụn!

Nữ quỷ đầu bạc mở to mắt, dáng vẻ không thể tin nổi.

Nó… bị giết ngược rồi?

Một ác quỷ nho nhỏ vậy mà lại giết ngược nó?

Không thể nào!

Nữ quỷ đầu bạc hét lên một tiếng, những mảnh hồn thể vỡ nát đều bị quỷ nhu nhược thôn phệ!

Một thiếu niên đứng đó, áo vốn màu trắng đã biến thành màu đen, ánh mắt tràn đầy lệ khí.

Nó giang hai tay, cánh tay duỗi ra rồi lại nắm chặt thành nắm đấm!

Quỷ nhu nhược gầm lên một tiếng giận dữ, một quyền nện thẳng lên người nữ quỷ đầu bạc.

“Cứ thế mà chết sao?” Nó tức giận nói: “Chúng ta chết rồi thì chỉ còn mình Túc Bảo! Cô bé làm sao bây giờ?”

Nữ quỷ đầu bạc kia bị đánh bay, một tay quỷ nhu nhược kéo quỷ xui xẻo đang bị cắn nuốt ra: “Rác rưởi!”

Quỷ xui xẻo: “???”

Cmn, mắng nó rác rưởi?

Quỷ nhu nhược mắng nó là rác rưởi?

Quỷ xui xẻo: “Ngao ngao ngao!!! Không cho phép mắng ta!”

Nó mạnh mẽ lên, bên tai chỉ còn câu nói kia của quỷ nhu nhược, nếu chúng chết rồi thì một mình Túc Bảo phải làm sao bây giờ?

Quỷ xui xẻo cắn đầu nữ quỷ đầu bạc như chó dại, nó điên cuồng cắn nuốt!

Ta ăn! Ta ăn ăn ăn!

Tướng quỷ không tầm thường, bọn chúng là ác quỷ do diêm vương chính thức hợp nhất lại, cầm lương chính thức, là một ác quỷ có năm loại bảo hiểm!

Ai cho bọn này gặm nó như vậy? Nó không tin mình không gặm được mấy con quỷ này!

Hiện trường vô cùng hỗn loạn, quỷ xui xẻo như một đi không trở lại, dù sao không phải ngươi bị ăn thì chính là ta bị ăn, nó không quan tâm nữa, bắt được cái gì ăn cái đó.

Quỷ nhu nhược lại quay về hướng một nữ quỷ đầu bạc khác, nhớ không nhầm thì con quỷ này nuốt quỷ đào hoa, lúc này đang biến to…

Quỷ nhu nhược không nói hai lời, nó nắm lấy đầu nữ quỷ đầu bạc rồi ném mạnh xuống mặt đất!

Mặc dù quỷ đào hoa đã bị nuốt vào nhưng nó vẫn đang liều chết chống cự, không ngờ lại đột nhiên cảm thấy toàn thân chấn động, ngay sau đó sát khí đang bao trùm lên bản thân nó bị xé mở.

Cho dù là quỷ tướng hay là ác quỷ, âm quỷ, oán quỷ… trên bản chất đều là một chỗ âm khí, oán khí hoặc sát khí.

Sau khi nữ quỷ đầu bạc bị xé mở, quỷ đào hoa ngẩn người.

Quỷ nhu nhược bất ngờ xuất hiện trước mặt, đứng ngược ánh sáng nhưng toàn thân lại như phát sáng, vô cùng thuận mắt.

Quỷ đào hoa ngây người chớp mắt: “Cmn…”

Tiểu quỷ này trở nên đẹp trai từ lúc nào vậy? Lại còn có sức hút như thế nữa?

“Nói thật đi, ngươi không cân nhắc gì tỷ tỷ ta sao?” Quỷ đào hoa vội vàng đứng lên, vừa quyết tâm thôn phệ nhưng trong lúc cấp bách vẫn không quên lắm mồm.

Không ai trả lời nó.

Quỷ nhu nhược đã lao về phía Diêu Linh Nguyệt, nó kéo cô ấy ra khỏi tầng tầng lớp lớp nữ quỷ đầu bạc.

Ngũ đại ác quỷ đoàn tụ, lại bắt đầu phản sát giữa một đám nữ quỷ đầu bạc, bắt đầu chém giết với nữ quỷ đầu bạc…

Nhưng nữ quỷ đầu bạc quá nhiều, đại tướng lợi hại đến đâu cũng ngại chiến thuật biển người này, càng chưa nói đến âm binh đếm mãi không hết.

Quỷ đào hoa bó tay: “Như thế này chi bằng để ta trực tiếp chết đi cho nhanh…”

Bên ngoài điện diêm vương, nhóm ác quỷ giết đến trời đất quay cuồng, giết đến quên mình là ai, chỉ nhớ phải giữ vững điện diêm vương…

Từng tầng từng lớp âm binh nhào lên, bọn chúng như ngọn nến đứng trong gió, chính mình cũng không biết bản thân có thể kiên trì được bao lâu…

Túc Bảo đứng sau cửa trong điện diêm vương, bé không nghe được chút âm thanh nào ở bên ngoài.

“Mợ cả…” Cô bé nghẹn ngào: “Anh Phan…”

“Đừng bỏ ta lại một mình…”

Bên tai cô bé chỉ còn giọng phụ nữ quỷ quyệt bật cười không ngừng.

“A a~ chỉ còn ngươi thôi.” Giọng điệu của người phụ nữ kia rất sắc bén: “Bọn họ không cần ngươi nữa, ngươi là đồ sao chổi, là ngươi hại chết tất cả bọn họ.”

Túc Bảo cắn môi, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

“Cho nên ngươi đâu còn tác dụng gì nữa? Giao ra đi, giao đồ vật của ngươi ra đây.”

Một bàn tay bất ngờ xuất hiện nắm lấy bả vai cô bé, xoay người cô bé sang một phía: “Kia kìa… Nhìn thấy không? Đó chính là chỗ ngồi của diêm vương.”

Túc Bảo ngẩng đầu, xung quanh tối đen, trong bóng tối có những âm thanh lít nha lít nhít, cô bé không nghe được đó là gì.

Nơi duy nhất tỏa ra ánh sáng nhạt chính là một chiếc ghế khổng lồ, ghế của diêm vương.

“Ngươi lên đó… Móc trái tim của mình đặt ở phía trên, nói ngươi từ bỏ… Cam tâm tình nguyện từ bỏ…”

“Chỉ cần ngươi làm vậy thì mợ cả, anh Phan, tất cả ác quỷ chết vì ngươi đều có thể sống lại.”

Túc Bảo ngơ ngác đứng đó, ánh mắt dần dần hiện lên tia sáng: “Ý của ngươi là họ có thể sống lại?”

Cô bé không biết tình hình ở bên ngoài, bé còn tưởng tất cả mọi người đã chết rồi.

Nụ cười của nữ quỷ càng quỷ quyệt hơn, nó liến thoắng nói: “Đúng thế ~ Cho nên, mau đi lên đi! Móc trái tim của ngươi ra…”

Đôi bàn tay trắng bệch đè lên vai Túc Bảo đẩy cô bé về phía trước!

Túc Bảo đột nhiên nắm lấy bàn tay đang đặt lên vai mình!

“Đại uy thiên long!” Túc Bảo hô một tiếng rồi hất cái tay kia ra ngoài.

Ầm…

Nữ quỷ: “…”

Cmn chứ đại uy thiên long là cái quần què gì…!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK