Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên Bất Phụ còn chưa nói xong thì một đạo sĩ đã đi tới, trở tay cho anh ta một cái tát, trực tiếp đánh cho mấy câu kia của anh ta phải nuốt lại vào trong miệng.

Người ra tay rõ ràng là Thanh Hư đạo trưởng danh tiếng lẫy lừng ở thủ đô.

Giờ phút này đây, ông ta hoàn toàn không cho.

Biên Bất Phụ chút mặt mũi nào, một bàn tay vừa vung lên đã làm cho khóe miệng Biên Bất Phụ chảy đầy máu.

Biên Bất Phụ che miệng lảo đảo lùi về phía sau, sau đó anh ta phẫn nộ, không hiểu nổi: “Khốn nạn, ông dám ra tay đánh tôi sao?”

“Thanh Hư đạo trưởng, chuyện này ông nhất định phải cho tôi một lời giải thích!”

“Nếu không hôm nay tôi sẽ san bằng cái đạo quan Thanh Hư kia của ông!”

Triệu Thanh Hạm thấy thế cũng giận dữ hét lên: “Thanh Hư đạo trưởng, ông dám đắc tội với anh Biên à?”

“Ông đã quên rồi sao? Hôm đó trong bữa cơm chay, ông đã làm cái gì?”

“Lúc ở bãi đỗ xe ông đã làm gì?”

“Ông quên mất anh Biên mạnh thế nào rồi phải không?”

Thanh Hư đạo trưởng thản nhiên nhìn Triệu Thanh Hạm một cái, lạnh lùng đáp: “Cô rất may mắn đấy, tôi không đánh phụ nữ, nếu không hôm nay tôi sẽ phế cô trước!”

“Cô thật sự cho rằng tôi sẽ sợ tên ẻo lả này hả?”

“Ngày đó ở trong nhà hàng chay, tôi nhường nhịn là do cậu Bùi đang ăn cơm ở trong đó, tôi không dám quấy rầy đến cậu ấy!”

“Về phần chuyện ở bãi đỗ xe, là vì đứa cháu trai có mắt không tròng của tôi đắc tội với cậu Bùi, có tội thì phải chịu, tôi phải cho cậu Bùi đây một lời giải thích thỏa đáng”

“Những chuyện tôi làm đó đều là vì cậu Bùi, chẳng liên quan gì với tên ẻo lả kia cải”

“Chỉ với chút công phu mèo quào này của cậu ta, mà còn dám kêu gào và làm màu trước mặt cậu Bùi sao? Cậu ta nghĩ cái quái gì thế?”

Lúc nói chuyện, Thanh Hư đạo trưởng lại tiếp tục trở tay cho Biên Bất Phụ một cái tát, tát đến khi anh ta thở hổn hển lui về phía sau, sắc mặt bên xanh bên tím mới thôi.

“Cái gì?”

Nghe thấy Thanh Hư đạo trưởng nói như thế, hơn nữa còn không ngừng thêm mấy cái bạt tai.

Triệu Thanh Hạm và đám hotgirl mạng kia lại trợn mắt há mồm lần nữa.

Hóa ra không phải Thanh Hư đạo trưởng cho Biên Bất Phụ mặt mũil Mà là kính trọng Bùi Nguyên Minh! “Sao có thể như thế được? Mấy chuyện đó sao lại như vậy?”

Triệu Thanh Hạm thì thào mở miệng, sắc mặt của cô ta đã vô cùng khó coi.

“Bùi Nguyên Minh chỉ là một thằng nhà quê mà thôi, nếu anh ta quả thật có năng lực như vậy, sau khi gây chuyện ở Thanh Phong đường xong, sao lại để anh Biên tìm người giúp anh ta được thả ra khỏi sở cảnh sát chứ?”

“Biên Bất Phụ tìm người thả anh Bùi ra ư? Thật đúng là buồn cười..



Không đợi Triệu Thanh Hạm nói xong, lập tức truyền đến một tiếng cười khẽ, sau đó mọi người đều nhìn thấy Lâm Mạn Ni giãm lên giày cao gót nhanh chóng bước tới.

Khí chất của cô ta vô cùng cao quý, khuôn mặt tinh xảo, thân hình yểu điệu, lúc tới gần, trực tiếp biến mấy người Triệu Thanh Hạm thành vịt con xấu xí làm nền cho cô ta.

Lâm Mạn Ni nhanh chóng đi tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, ánh mắt thoáng nhìn Triệu Thanh Hạm, thản nhiên nói: “Không ngờ vị vua tán thủ Đại Hạ trong truyền thuyết này của chúng ta lại là tên mặt dày không biết xấu hổ như vậy đấy: “Chuyện anh Bùi được thả ra khỏi sở cảnh sát lại biến thành công lao của anh ta rồi”

“Tôi nói cho anh biết, anh Bùi căn bản không hề phạm tội, đến sở cảnh sát chẳng qua chỉ giống như bước ngang qua sân khấu vậy thôi”

“Ngài Lâm đã đặc biệt dặn thanh tra trưởng Lưu phải làm việc theo công bằng, nếu anh Bùi không phạm sai lầm, vậy thì cho dù một phút cũng không thể bắt anh ấy”

“Hiện tại anh lại muốn nói cho chúng tôi biết, quan chức của thủ đô chấp hành theo lẽ công bằng lại biến thành vốn liếng để Biên Bất Phụ anh làm màu à?”

“Tới đây, Biên Bất Phụ, anh nói cho tôi biết đi, anh tìm ai thả anh Bùi ra thế!”

“Nếu anh có thể tìm được người này, vậy tôi sẽ quỳ xuống trước mặt anh!”

“Không tìm được, từ nay về sau anh cứ tự phế cái danh hiệu vua tán thủ của Đại Hạ này đi, đừng có làm mất mặt mình thế nữa, hiểu chưa?”

Cả hội trường bắt đầu xôn xao, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh cũng ngập tràn kinh ngạc.

Lâm Mạn Ni chính là đệ nhất danh viện của thủ đô, thân phận hay địa vị đều cực kỳ cao.

Vậy mà hiện tại cô ta lại đứng ra nói giúp cho Bùi Nguyên Minh? Bùi Nguyên Minh này rốt cuộc có thân phận gì thế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK