Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bùi Nguyên Minh một chân đá ra, Sakamoto dưới chân mềm nhũn, “Bộp” một tiếng quỳ xuống.

Cơ thể căng cứng của hắn từ từ nhũn ra, hắn không còn khí chất hung hãn không sợ chết nữa.

Bùi Nguyên Minh cũng không nhìn đến Sakamoto đang quỳ trên mặt đất, mà là nhìn Abe Masato cười nói: “Abe, thực xin lỗi, ta đã chơi quá mức.”

“Tên hạ nhân của ngươi, xem ra là vô dụng.”

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Abe Yaren lập tức còn xấu hơn ăn cứt.

Khuôn mặt xinh hơn phụ nữ, giờ trông thật gớm ghiếc.

Tên vương bát đản này!

Chẳng những giết người, còn muốn Tru Tâm!

Xét về thân thế và địa vị của Abe, làm sao hắn ta có thể bị sỉ nhục như vậy?

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tay không, còn khống chế kíp nổ trên ngực Sakamoto, Abe Masato vội vàng xua tay, ra hiệu cho người của mình đưa Sakamoto đi.

Sau đó, Abe Yaren đã lấy lại được một chút can đảm và tự tin.

Anh ta bước tới, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi xác thực rất tuyệt vời!”

“Đêm nay, không chỉ phá hỏng cuộc hội ngộ bạn học của ta, mà còn khiến Abe Yaren ta vô cùng xấu hổ!”

“Thổ Ngự Môn của chúng ta, luôn luôn đều có thù tất báo!”

“Đừng lo lắng, sau đêm nay, ta nhất định sẽ…”

“Bốp!”

Abe Yaren chưa kịp nói xong, Bùi Nguyên Minh trở tay, một bàn tay quạt tới.

“Ta cho ngươi nói chuyện sao?”

“Nếu ngươi không phục, cứ việc tới quấy rầy ta!”

“Nhưng ta cảnh cáo ngươi một câu!”

“Ngươi trước chưa giết được ta, nếu lại dám quấy nhiễu Tạ Mộng Dao, vậy ta xin lỗi, ngươi chết chắc!”

Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vỗ mặt Abe Yaren, sau đó hảo tâm giúp hắn chỉnh lý cổ áo, sau đó khẽ cười, xoay người đem Tạ Mộng Dao cùng Chu Hướng Võ đám người, nghênh ngang rời đi.

Giờ phút này, Bùi Nguyên Minh chưởng khống toàn trường, khí thế ngập trời.

Những vệ sĩ của đảo quốc, căn bản không dám ngăn cản anh rời đi.

Và nhìn theo bóng dáng Bùi Nguyên Minh cùng đoàn người rời đi, Abe Yato đang bụm mặt, một mặt vẻ oán độc.

Hắn nghiến răng lấy điện thoại ra, bấm một dãy số …

” Ngươi nói cái gì! ?”

” Đảo quốc bị người tới quấy rối sao?”

“Sakamoto, thành viên đội cảm tử, bị người áp chế, còn bị đánh gãy hai tay sao?”

“Ngay cả Abe Yaren, cũng bị tát vào mặt sao?”

“Người đàn ông do Tạ Mộng Dao nuôi đã làm tất cả sao?”

Biệt viện Kim gia Kim Lăng, Khổng Tú vừa uống trà vừa nói chuyện điện thoại với vẻ mặt kinh ngạc.

Sau đó cô cúp máy, bước đến chỗ Kim Tuấn Anh đang ngồi uống trà đọc kinh phật.

Kim Tuấn Anh đặt Kim Cương Kinh trong tay xuống, cau mày nói: “Có chuyện gì?”

Khổng Tú thở dài: “Chúng ta đã sắp xếp cho Abe từ Thổ Ngự Môn đảo quốc đến, dự định ngày mai sẽ cùng hắn gặp mặt bàn bạc đại sự.”

“Nhưng là nghĩ không ra, đêm nay liền xảy ra chuyện!”

” Tên vương bát đản này, nhân danh họp lớp kêu, Tạ Mộng Dao mà hắn luôn thèm chảy nước miếng, hẹn ra tới.”

“Không ngờ lại bị người bên cạnh Tạ Mộng Dao đánh vào mặt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK