Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Dù sao, nhìn thấy người Đại Hạ chúng ta, đấu đá lẫn nhau, bọn hắn có thể không vui hay sao?”

Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Chuyện này, Hoắc lão, Hình Lão, bọn họ có biết hay không?”

Tạ Mộng Dao nhẹ gật đầu, nói: “Đều biết.”

“Bọn họ nói thế nào?”

Tạ Mộng Dao một mặt khổ não nói: “Ý kiến của bọn họ chính là, mặc kệ tôi lựa chọn như thế nào, bọn họ đều sẽ tiếp nhận, mà lại toàn lực chi viện.”

“Nếu như tôi tiếp nhận, liền đưa đồ cưới cho tôi.”

“Nếu như tôi cự tuyệt, bọn họ liền theo tôi vào núi đao biển lửa.”

“Đương nhiên, tôi khẳng định là cự tuyệt, Tạ Môn Kim Lăng cùng ẩn thế sáu nhà, ở Kim Lăng lâu như thế, cần phải có trách nhiệm với toàn bộ Kim Lăng.”

 

“Mấu chốt nhất chính là, Ninh Tiểu Bối thuộc loại ăn chơi trác táng, tôi thế nào có khả năng nhìn vào trong mắt?”

“Bùi Đại Thiếu anh đến cầu hôn, tôi ngược lại là không cần xuy nghĩ, liền đồng ý ngay tắp lự.”

Tạ Mộng Dao nhìn xem Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt biểu lộ thâm ý sâu sắc.

“Phịt —— ”

Bùi Nguyên Minh một miệng đầy nước trà sặc phun ra, trực tiếp phun tại bên trên sườn xám của Tạ Mộng Dao.

Anh vô thức rút ra khăn tay lau, nói: “Thực xin lỗi, cô chuyển đề tài quá nhanh, tôi phản ứng không kịp.”

Chỉ bất quá, thời điểm lau người cho Tạ Mộng Dao, Bùi Nguyên Minh lại cảm thấy, chỗ tay đụng vào, như là băng cơ ngọc cốt, để người cảm thấy vô cùng dễ chịu.

“Anh a, muốn cởi y phục của tôi, cứ nói thẳng là được.”

“Làm gì phải làm như thế này?”

Tạ Mộng Dao đôi mắt đẹp nháy một cái, sau đó đứng lên.

“Chẳng qua, muốn cởi y phục của tôi, trước tiên cần phải đi lấy giấy kết hôn!”

Sau khi nói xong, khuôn mặt xinh đẹp của Tạ Mộng Dao, cũng có chút đỏ lên, cô vội vàng kiếm cớ đi vào phòng tắm, lau lại cho sạch sẽ.

Bùi Nguyên Minh một mặt im lặng, cũng không biết phải nói Tạ Mộng Dao, đến cùng là người táo bạo, hay là người mạnh miệng.

Ngay tại thời điểm Bùi Nguyên Minh, chuẩn bị gọi phục vụ viên tới tính tiền, liền nghe thấy cửa quán trà bị người một chân đá văng.

Ngay sau đó, một chục người đàn ông Hắc Châu trong quân phục rằn ri xuất hiện, xung quanh là một số nam và nữ trong trang phục chỉnh tề.

Không khí quán trà vốn đang huyên náo, bầu không khí trực tiếp bị cứng đờ, không ít người vô thức nhìn sang, mang trên mặt có mấy phần sợ hãi.

Và sau khi những người này liếc mắt nhìn qua đám người, liền xông về phía Bùi Nguyên Minh.

Trong số những người đi đầu, có một người Tây Dương tóc vàng mắt xanh, thình lình chính là đại sứ của đại sứ quán Mỹ tại Kim Lăng, Johnson.

Đại sứ Johnson, giờ phút này nhìn xem Bùi Nguyên Minh, ánh mắt tràn ngập kiêng kị, thế nhưng là nhìn người bên cạnh, thì là tràn ngập sợ hãi.

Hiển nhiên, hắn hôm nay không thể không xuất hiện.

Bùi Nguyên Minh thuận theo ánh mắt Johnson nhìn sang, liền thấy được một nữ nhân Tây Dương vóc người cao gầy, da thịt óng ánh, khuôn mặt tinh xảo, ngồi xuống đối diện Bùi Nguyên Minh.

Trong tay nàng cầm điếu thuốc của nữ giới, sau khi châm thuốc, bắt đầu phì phèo, trông rất thoải mái.

Loại khí tức này, vô cùng cường đại, không phải thứ mà người thường có thể so sánh được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK