sức lực và ý đao ẩn chứa trong một đao như vậy, có thể khiến người có tâm hồn | hơi yếu trực tiếp sụp đổ.
Vừa hay Trần Hồng Điệp ở bên ngoài cảm giác được một đạo này, trong nháy mắt cả người run lên, suýt chút nữa không kiềm chế được mà tè ra quần.
"Keng...
Trong nháy mắt này, trong bóng tối của quỷ thần, xuất hiện một điểm sáng. Sau đó, trong khoảng thời gian cực ngắn, điểm sáng này biến thành một đao mang, chặn một đao quỷ thần của Takei Masaki.
"Keng."
Cơ thể của Bùi Nguyên Minh không nhịn được mà bay ngược về sau, khi rơi xuống mặt đất, hơi lùi lại ba bước, đánh tan sức lực ẩn chứa trong một đạo này của ông ta.
“Có chút thú vị đấy, đây không phải là thực lực mới bước vào cấp bậc Chiến Thần”
| Vẻ mặt của anh tò mò: “Vậy mà ông lại có thể dựa vào thuật âm dương để đạt đến trình độ này, mấy vị Chiến Thần ở bộ binh Đảo Quốc các ông đó, e rằng không phải là đối thủ của ông lúc này đâu nhỉ? Cơ mà, cưỡng ép tăng từ cấp bậc Binh. Vương đến cấp bậc Chiến Thần, hơn nữa còn có chiến lực lớn mạnh như vậy, ông đang muốn tìm đường chết sao? Sợ là sau khi trận chiến này qua đi, cơ thể của ông sẽ sụp đổ, cả người đều sẽ bị phế đây nhỉ?” Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Vẻ mặt của anh tò mò. Anh ít nhiều cũng biết được một chút về mấy thứ tà môn ngoại đạo này. Mấy thứ giống như thuật âm dương, chủ thuật cưỡng ép gia tăng thực lực của mình, thực sự là tương đương với việc tiêu hao tiềm lực của mình trước thời hạn.
Đặc biệt là miễn cưỡng đột phá một đại cảnh giới, sự tiêu hao như vậy lại càng đáng sợ hơn. Đến mức độ như của Takei Masaki, e rằng đánh xong một trận này, cơ thể của ông ta sẽ trực tiếp sụp đổ, chuyện sau đó không chết thì cũng sẽ biến thành phế nhân.
“Họ Bùi kia, chỉ cần có thể giết chết cậu, cho dù tôi chết cũng không sao cả!”
Takei Masaki gầm lên một tiếng giận dữ. Trong nháy mắt này không hề nương tay chút nào, vẻ mặt lạnh lùng, ông ta biết thời gian của mình không còn nhiều nữa, lúc này lại cầm đao xông tới. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
“Vù.” Lại là một nhát đạo dùng toàn lực bổ tới, bấy giờ, Takei Masaki đã biến thành một kẻ điên. Ông ta hoàn toàn bỏ qua việc phòng thủ, mà cho đối phương cơ hội phản kích thoải mái, trường đạo Đảo Quốc trong tay vung ra hợp vào, tung ra những nhát đao chắc chắn.
“Keng.” Bùi Nguyên Minh tùy tiện vung một đao, vừa vặn bổ vào chuôi đa
Takei Masaki. Cả người ông ta chấn động, không kiềm chế được mà lùi lại năm, sáu | bước. Lúc này, ông ta nhìn Bùi Nguyên Minh, trên gương mặt tràn ngập vẻ khó tin. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Cho dù như thế nào ông ta cũng không ngờ được, mình đã trả cái giá lớn đến vậy. rồi, mà Bùi Nguyên Minh ở đối diện vẫn có thể tiếp chiêu một cách ung dung thoải mái như vậy.
Điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề. Bùi Nguyên Minh cũng là cấp bậc Chiến Thần, hơn nữa còn là Chiến Thần chân chính!
Ngay lúc này, trong lòng ông ta thật tuyệt vọng!
Một Chiến Thần trẻ tuổi như vậy, nếu không phải ông ta vừa dùng con át chủ bài, thì sợ rằng ngay cả tới gần người anh cũng không làm được. Hơn nữa, một khi mình | hủy bỏ trạng thái hiện tại, Bùi Nguyên Minh muốn mình chết, vậy chỉ cần một cái tát cũng đủ rồi đúng không?
Trong nháy mắt tiếp theo, ông ta nghiến răng nghiến lợi, ngay cả thời gian tạm nghỉ cũng không để lại cho mình, mà giơ trường đạo Đảo Quốc trong tay, rồi lại phi người tới, bổ một đao xuống.
| “Đi tới đi lui chỉ có mấy chiêu này, chẳng thú vị gì cả” Bùi Nguyên Minh nhìn thấy một chiêu này, trên gương mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.
Trong nháy mắt tiếp theo, anh chủ động tiến một bước, khẽ lật trường đạo Đảo Quốc trong tay, đánh bằng sống đao.
“Bốp..”.
Trong nháy mắt này, một đạo này của Bùi Nguyên Minh giống như một cái tát, vả mạnh lên mặt của Takei Masaki.
“Không.”
Tinh thần của ông ta run rẩy, cảm thấy khó có thể tin được, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, ông ta vẫn bị đánh bay đi như cũ!
- -----------------