Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi vừa nhận được tin nhắn rằng, người Khô lâu bang muốn đối phó với cô, phía sau bọn hắn, tôi suy luận rằng, đó có thể là tổ chức mà chúng ta muốn liên thủ giải quyết.”

” Cho nên cô làm việc, nhất định phải cẩn thận.”

“Tôi không muốn người đồng đội đầu tiên của mình, ra đi như thế này.”

Tạ Mộng Dao có vẻ hơi kinh ngạc: “Khô lâu bang, đối phó với tôi sao?”

“Bọn hắn không phải tới quấy rầy anh và Cao Minh Viễn sao?”

“Hơn nữa, Khô lâu bang có tài đức gì, có liên hệ với tổ chức kia như thế nào?”

“Chuyện này thì tôi không biết, nhưng lúc trước cô đã bị tấn công trên máy bay, nên lần này, cô vẫn phải cẩn thận…”

” Dù sao cẩn thận, thuyền chạy được vạn năm.”

“Đừng sợ kẻ trộm vặt, tôi chỉ sợ kẻ trộm hành động lung tung!”

Bùi Nguyên Minh nhắc nhở một câu.

Nghe thấy chuyện xảy ra trên máy bay, Tạ Mộng Dao trầm mặc một lát, sau đó thở dài nói: ” Xem ra là tôi chủ quan, cho là tôi trở lại Kim Lăng, có người cũng không dám xuống tay với tôi.”

” Nhưng là nghĩ không ra, cho dù là Kim Lăng, bọn hắn cũng gan to bằng trời!”

” Ngươi yên tâm, mấy tên tiểu nhân vật, tôi sẽ tự mình xử lý.”

“Rốt cuộc tôi vẫn được người xưng là Xích Luyện Tiên Tử…”

Bùi Nguyên Minh dặn dò: “Cô nhất định phải mang theo vài người…”

“Đừng lo lắng, tôi đã nhờ em họ của tôi đến. Cô ấy được coi là một trong những cung phụng của chúng ta ở Tạ Môn Kim Lăng. Cô ấy thực lực cường hãn, cô ấy…”

Tạ Mộng Dao còn chưa kịp nói xong, bên kia điện thoại liền nghe thấy có tiếng ồn ào.

Sau đó là nghe thấy tiếng súng và tiếng mưa tên.

Sau đó còn có tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

“Mộng Dao, thế nào rồi?”

Bùi Nguyên Minh căng thẳng.

“Chuyện gì đã xảy ra thế?”

Bên kia không có trả lời, chỉ là điện thoại chớp mắt cúp máy

Bùi Nguyên Minh nhanh chóng bấm thêm vài lần nữa, mỗi lần đều hiện ra, số bạn gọi không liên lạc được.

Rõ ràng, tín hiệu ở đó đã bị che khuất.

Bùi Nguyên Minh vội vàng chạy ra khỏi biệt thự, chỉ thấy xe của Trịnh Tuyết Dương còn chưa sửa xong, chiếc Porsche của chính mình đã do Trịnh Tuyết Dương lái đi.

Bùi Nguyên Minh chỉ có thể phóng tới cổng khu biệt thự, cuối cùng thật vất vả cản được một chiếc xe: “Sư phụ, Tử Kim Sơn, nhanh lên ngay.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK