Ở trước mặt Thôi Văn Triết cấp bậc binh vương, những người gọi là tinh nhuệ Hồng Hưng đều không có | bất kỳ tác dụng gì.
. Ngay cả mấy tên tinh nhuệ Long Điện Cảng Thành và Las Vegas vẻ mặt lạnh nhạt rút súng ra cũng đều không có cơ hội ra tay, tất cả đã kết thúc.
Trong nháy mắt gương mặt xinh đẹp của Trần Hồng Điệp khẽ biến, vô ý thức muốn rời khỏi phòng. “Cô Trần, cô còn chưa giết chết tôi, bây giờ lại muốn đi sao?” “Hình như không được lễ phép cho lắm nhỉ?" “Huống hồ, chỗ của tôi là nơi có muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?”
Bùi Nguyên Minh đứng lên, đi tới trước người Trần Hồng Điệp, đồng thời đưa tay phải ra vỗ nhẹ hai lần trên mặt Trần Hồng Điệp.
Cơ thể Trần Hồng Điệp cứng ngắc, giống như là bị cái gì đó giữ chặt, muốn lui ra phía sau, lại không có biện pháp xê dịch nửa phần, cô ta chỉ có thể cắn răng kiên cường nói: “Anh muốn như thế nào?”
“Có bản lĩnh anh đụng đến tôi một cái thử xem!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Lúc này, bên ngoài lại có mười mấy tinh nhuệ Hồng Hưng muốn nhào vào, nhưng lần này lại bị Thôi Văn Triết và mấy tinh nhuệ Long Điện Cảng Thành và Las Vegas dùng súng chặn lại.
“Động tới cô rất khó sao?”
Bùi Nguyên Minh dùng ngón tay trỏ nâng lên cái cằm nhọn của Trần Hồng Điệp lên, sau đó thuận tay cho cô ta hai cái tát.
“Chát chát!”
Hai cái tát rơi xuống, trên mặt Trần Hồng Điệp lập tức có thêm hai dấu tay màu đỏ, nửa bên mặt đều sưng phồng lên. . Truyện Hệ Thống
Nhưng mà dù là như thế, khuôn mặt của Trần Hồng Điệp vẫn xinh đẹp như cũ, chỉ có thể nói không hổ là mỹ nhân bại hoại.
“Bây giờ tôi động vào cô, cô có thể làm gì được tôi?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Trần Hồng Điệp nghiến răng nghiến lợi, xấu hổ thành giận dữ, là cô chủ của Hồng Hưng, đã bao giờ cô ta bị người khác và mặt đầu.
“Họ Bùi kia, tôi muốn giết chết anh, tôi nhất định phải giết chết anh!” “Chát!” Bùi Nguyên Minh trở tay lại cho thêm một cái tát, vẻ mặt lạnh nhạt. “Giết chết tôi? Bây giờ sống chết của cô đang nằm trong tay tôi, cô nhìn mà không hiểu sao?”
“Chát!”.
“Lăn lộn trên đường lâu như vậy, chẳng lẽ cô không rõ, vào tình huống này hẳn phải nên cầu xin tha thứ sao?”.
“Uy hiếp tôi? Đầu óc cô bị nước vào rồi à?” “Chát!” “Là người Đại Hạ, lại dẫn mối mại dâm cho người Đảo Quốc, muốn làm nhục đồng bào của mình” “Trần Hồng Điệp cô không có lòng xấu hổ nào sao?” “Chát!”. “Bây giờ cô rơi vào tình trạng này, còn dám ở trước mặt tôi kêu gào?” “Ai cho cô dũng khí? Lương Tĩnh Nhã sao?”
Mỗi một cầu của Bùi Nguyên Minh lại đi kèm với một cái tát, vừa dứt lời, đã thuận tay trở tay tát mười cái lên trên mặt Trần Hồng Điệp, chẳng những đánh cho cô ta bầm dập mặt mũi, hơn nữa còn tát bay tất cả sự kiêu ngạo và vênh vang đắc ý sau cùng của cô ta.
“Rầm!”.
Bùi Nguyên Minh đá ra một cước, đạp Trần Hồng Điệp phải quỳ gối xuống trước mặt Hòa Bích Ngân, thản nhiên nói: “Bây giờ cô quỳ gối nơi này cho tôi, lúc nào cô Ngân tha thứ cho cô, lúc đó cô mới có thể đứng lên”.
“Nếu không, cô sẽ phải chết!” Lời nói của Bùi Nguyên Minh rất lạnh nhạt, lại làm cho cả người Trần Hồng Điệp cứng ngắc, cô ta có lòng muốn đứng lên, có lòng muốn phản bác hai câu.
Nhưng thi thể trên mặt đất và cả dấu tay trên khuôn mặt làm cho cô ta biết rất rõ ràng, nếu như giờ phút này cô ta dám đứng lên, Bùi Nguyên Minh sẽ thật sự dám giết chết cô ta.
Ai cũng không nghĩ tới, Trần Hồng Điệp vênh vang đắc ý mà đến, Takei Naoto âm tàn độc ác, cuối cùng sẽ có kết cục như thế này.
Ngay lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng tất cả cuối cùng đã kết thúc, lúc đang muốn cảm thán không phải rộng lớn không qua sông...
“Rắc” một tiếng, một miếng kính trên cửa sổ phòng bỗng nhiên vỡ vụn, vô số mảnh vỡ phi về phía vị trí của Bùi Nguyên Minh.
Vẻ mặt anh lạnh nhạt lui ra phía sau một bước, mặc cho mảnh vỡ rơi xuống chỗ anh vừa mới rời khỏi.
Cùng lúc đó, một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Người trẻ tuổi, mọi chuyện đều cần để lại một đường, sau này còn dễ nói chuyện!”
“Cậu nể mặt bà lão tôi một lần, chuyện ngày hôm nay dừng ở đây, như thế nào?”
- -----------------