Khi Trịnh Tùng vừa quay lại đã nói hết những chuyện đã xảy ra.
Gương mặt ông cụ Trịnh lúc này rất khó coi liền nói: “Được làm! Xem ra gia đình nhà chú ba rất có tiền đồ rồi cho nên đến cả lời của ta cũng không thèm nghe nữa” “Hay là bọn họ nghĩ rằng nếu không có Trịnh Tuyết Dương thì nhà họ Trịnh chúng ta sẽ không làm nên được chuyện gì? “Chí Dụng, chuyện này con đích thân đi làm, không cần lấy lại dự án mà chỉ cần làm tốt những chuyện khác là được” Ông cụ Trịnh nói.
Trịnh Chí Dụng vốn dĩ định từ chối nhưng nghe đến đoạn sau anh ta liền bật cười.
Nếu không cần nhận dự án này thì anh ta chỉ cần chào hỏi với các giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân, anh ta lại có sở trường trong chuyện này.
Nghĩ đến đây, anh ta vỗ ngực nói: “Ông nội yên tâm đi! Trịnh Tuyết Dương không có anh ta thì bọn họ cũng không thể làm được gì! Lần này con sẽ cho cô ta biết rằng cô ta cũng chẳng là gì cả” “Cho dù không có cô ta thì nhà họ Trịnh chúng ta cũng có thể làm tốt mọi chuyện!”
Sau khi công việc được giao, Trịnh Chỉ Dụng cũng không nói nhảm nữa mà hai cha con họ liền. đến tập đoàn Thiện Nhân.
Tòa nhà văn phòng mà Tập đoàn Thiện Nhân được đặt tại trung tâm thương mại thịnh vượng nhất của Dương Thành.
Khu vực này có nhiều nhà cao tầng và là nơi tập trung tất cả các tập đoàn và công ty lớn ở tỉnh Đà Nang Lúc họ đến tập đoàn Thiện Nhân thì ở sảnh dưới đã có rất nhiều người đang xếp hàng.
Việc thành lập tập đoàn Thiện Nhân là một bước tiến lớn. Người ta nói trong những năm nay ở Dương Thành và thậm chí là toàn bộ tỉnh Đà Nẵng, Thế Tử Minh đã có nhiều bố trí khác nhau.
Với việc thành lập tập đoàn Thiện Nhân lần này, một số công ty lớn nổi tiếng đã thay đổi và trở thành công ty con của tập đoàn Thiện Nhân, Người ta truyền miệng nhau kể rằng đó không phải là tất cả mà đó chỉ là tảng băng nối do Thế Tử Minh bày ra mà thôi.
Hai người Trịnh Chí Dụng và Trịnh Tùng đến sảnh lớn của tập đoàn Thiện Nhân, nhìn thấy cảnh tượng này liền cười thầm.
Càng có nhiều công ty trực thuộc tập đoàn Thiện Nhân thì họ sẽ càng ít coi trọng nhà họ Trịnh.
Lúc này cho dù nhà họ Trịnh có chuyển toàn bộ tài sản cho công ty mới thành lập này thi trong thời gian ngắn cũng không bị phát hiện.
Hơn nữa chỉ cần có quan hệ tốt với tập đoàn Thiện Nhân thì có thể sử dụng thương hiệu của tập đoàn Thiện Nhân để nhận thêm nhiều dự án lớn.
Được cái cây lớn chống lưng như vậy thì nhà họ Trịnh càng có thể phất lên nhanh chóng.
Do đó từ khía cạnh này cho thấy việc được tập đoàn Thiện Nhân mua lại có vẻ là một điều tốt.
Sau mấy tiếng đồng hồ chờ đợi ở đại sảnh thì cuối cùng cũng đến lượt hai cha con Trịnh Tùng. Sau khi hai người đến văn phòng, người phụ trách thậm chí không thèm ngẩng đầu lên và thờ ở nói: “Người của công ty nhà họ Trịnh đúng không?”
Trịnh Chí Dung sửng sốt một chút rồi lập tức nói: “Vâng đúng đúng!”
Trịnh Tùng cười nói: “Quý tập đoàn sẽ sở hữu năm mươi phần trăm cổ phần của công ty chúng tôi và chúng ta có thể xem như là một nhà” Người phụ trách khẽ “Ừm” một tiếng sau đó nhìn lên nói: “Tôi đã xem thông tin của công ty anh rồi. Công ty vỡ nợ rồi. Ý của phía bên tập đoàn chúng tôi là bên anh trực tiếp đi làm thủ tục phá sản, tới lúc đó các khoản nợ còn lại chỉ cần dùng sản nghiệp của gia đình họ Trịnh ở thành phố Hải Dương để bù đắp.”
“Hả?”
Cá Trinh Chí Dụng và Trịnh Tùng đều sững sờ, Hôm nay với tư cách là đại diện của nhà họ Trịnh, họ chỉ đến tập đoàn Thiện Nhân để chào hỏi, làm quen và họ không có nhiệm vụ nào khác, Nhưng không ngờ là người phụ trách vàn phòng này lại nói những điều gây sốc như vậy.
Muốn công ty nhà họ Trịnh trực tiếp đi làm thủ tục phá sản ư? Vậy không phải là bọn họ đều sẽ khuynh gia bại sản sao? Mặt của Trinh Chí Dụng run lên: “Lãnh đạo, đây không phải là nhầm lẫn gì sao? Công ty nhà họ Trịnh của chúng tôi đang có trong tay một số dự án lớn lại còn đang hợp tác với nhà họ Bối nữa, sao đột nhiên lại phải đi làm thủ tục phá sản chứ?”
Người phụ trách không chịu nổi liên nói: “Bên phía tập đoàn đang cần các nguồn lực mà gia đình các anh không phải là công ty duy nhất đi đến bước phá sản, sao lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy chứ?”