Giọng điệu của đối phương kiêu ngạo: "Bảy giờ tối nay, tổng giám đốc Phương nên tới đúng giờ, trăm ngàn lần đừng tới muộn... “Ngoài ra cậu ba nói, anh ấy cho các người mặt mũi, chuyện các người ra tay đánh người, anh ấy tạm thời không truy cứu.” “Nhân viên của cô, cô cũng có thể tạm thời dẫn đi.” “Nhưng mà tối nay cô nên nghĩ cho kỹ, rốt cuộc nên báo đáp cậu ba như thế nào!”
Phương Diệu Nga nói khẽ: “Cảm ơn anh Quách, buổi tối tôi nhất định sẽ tới đúng giờ, đến lúc đó anh nhất định phải nói tốt mấy câu giúp tôi đấy nhé. Cúp điện thoại xong, chỉ thấy di động của người đàn ông mặc áo sơ mi hoa cũng vang lên, anh ta nghe điện thoại nói mấy câu xong, cười dữ tợn với Phương Diệu Nga nói: “Tổng giám đốc Phương, vận may của cô thực tốt, có anh Quách làm đảm bảo cho cô. “Tối nay anh ba sẽ giúp chúng tôi đòi lại lẽ phải!” "Di!"
Sau khi nói xong, một đám người nghiêng ngả lảo đảo đứng dậy, trước khi người đàn ông mặc áo sơ mi hoa rời đi còn làm động tác cắt yết hầu với Bùi Nguyên Minh. “Được rồi, chuyện này tạm thời được giải quyết, tất cả mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước, chuyện còn lại để tôi giải quyết là được. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Phương Diệu Nga an ủi đảm nhân viên kinh hãi xong, lại dẫn Bùi Nguyễn Minh lên xe Porsche, mới nhìn Bùi Nguyễn Minh thở dài một hơi, nói: “Las Vegas là địa bàn của nhà họ Hòa, động vào người của bọn họ vô cùng phiền phức. “May mà vừa rồi tôi tìm một trong bốn gia tộc đứng đầu ở Cảng Thành, Quách Anh Hùng của nhà họ Quách ở Cảng Thành thay tôi giật dây, tối nay tôi sẽ đi nói chuyện cậu ba nhà họ Hòa. “Bùi Nguyên Minh, tuy tôi không biết rốt cuộc anh là ai, nhưng mà sau này gặp chuyện gì cũng đừng nên kích động như thế, Las Vegas và Cảng Thành vì nguyên nhân lịch sử, luật pháp không giống như chỗ chúng ta” “Ở nơi này, trêu chọc người của gia tộc đứng đầu vô cùng phiền phức. “Hôm nay nói ra cũng là tại tôi, tôi không nên nói chuyện này cho anh, kết quả còn khiến anh trêu chọc phiền phức." “Ở đây có mười bảy tỷ rưỡi, anh cầm lấy trước, nhanh trở về trong nước đi, chuyện kế tiếp anh đừng quản nữa, tôi có thể tự mình giải quyết.
Bùi Nguyễn Minh không nhận lấy thẻ Phương Diệu Nga đưa tới, mà tràn ngập hứng thú mở miệng nói: “Cô Phương, tôi thấy cô cũng là người thông minh, sao có thể làm kinh doanh với người như cậu ba?” “Nếu tôi nhớ không nhầm, trong bốn cậu chủ nhà họ Hòa, cậu ba nhà họ Hòa này là người có tiếng nhất. “Chẳng những có bối cảnh, hơn nữa việc kinh doanh cho đến bây giờ đều là hãm hại lừa gạt, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào” “Cô là người nhà họ Phương ở Yến Kinh, sẽ không biết những chuyện này sao?” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Trên gương mặt Phương Diệu Nga xuất hiện bất đắc dĩ, sau đó thản nhiên nói: “Đương nhiên là tôi biết con người cậu ba này không đáng tin “Nhưng mà tôi không có biện pháp, tôi nhất định phải bán hết lá trà tồn trong tay đi, nếu không công ty của tôi sẽ gặp nguy hiểm phải đóng cửa.” “Đóng cửa?” Bùi Nguyễn Minh hơi sửng sốt: “Cô Phương, cô đừng nói đùa, cô là người nhà họ Phương ở Yến Kinh, nhà họ Phương ở Yến Kinh đừng nói là ở Yến Kinh, cho dù là cả Đại Hạ đều có lực ảnh hưởng rất lớn. “Lá trà của cô muốn bán, chỉ sợ có vô số người giảm nát bậc cửa tới mua ấy chứ?” “Sao công ty của cô có thể đóng cửa được?”
Phương Diệu Nga cười tự giễu, nói: “Công ty của tôi không có nửa xu quan hệ với nhà họ Phương ở Yến Kinh, bọn họ cũng sẽ không giúp tôi.” “Thậm chí, bọn họ đều chỉ mong sao công ty của tôi đóng cửa!”
Bùi Nguyễn Minh hơi sửng sốt: “Vì sao, vì sao nhà họ
Phương ở Yến Kinh lại hi vọng công ty của cô đóng cửa?”